những cử chỉ cự tuyệt của chàng. Vài phút nữa trôi qua, Ian càng ngày càng
tin vào điều sau cùng.
Đằng sau chàng, chủ nhà trọ xuất hiện nơi cửa trước và nói, “cậu bé giúp
việc của tôi vẫn chưa trở về, mặc dù đã khá lâu rồi. Tôi phải được thanh
toán. Nếu nó không quay trở về trong vòng 1 giờ nữa, ông Thornton.”
Ian liếc nhìn tên chủ nhà trọ. “Đóng yên cho ngựa của tôi đi,” chàng trả lời
cộc lốc, không chắc chắn lắm về những điều mà chàng có ý muốn làm bây
giờ. Chàng thực sự muốn viết rất nhiều điều tức giận thay vì một bức thư
cụt ngủn đến ông chàng. Bây giờ chàng lại đang giống như một kẻ van xin,
quỵ luỵ và điều đó làm chàng tức điên lên.
Đằng sau chàng tên chủ nhà trọ lo lắng quan sát Ian với đôi mắt ngờ vực.
Thông thường thì một vị khách du lịch đến mà không có một chiếc xe ngựa
riêng hoặc là ít nhất là một người hầu phải trả tiền phòng ngay khi vừa mới
đến. Trong trường hợp này, ông ta đã không yêu cầu trả trước vì người
khách đặc biệt này nói với giọng điệu cụt ngủn, quyền uy của một qúy ông
giàu có và bởi vì bộ quần áo đi ngựa của ông ta rất sang trọng. Tuy vậy, bây
giờ khi Stanhope Park từ chối thậm chí không thèm trả lời, tên chủ nhà trọ
phải xem xét lại nhận định ban đầu của mình về giá trị của vị khách và ông
ta nhất quyết phải ngăn người đàn ông này cố gắng trèo lên ngựa và trốn đi
để không phải trả tiền.
Nhận ra là chủ nhà trọ vẫn còn ở đó, Ian quay lại và hỏi “có gì nữa thế?”
“Quý khách tôi đang chờ đợi để được trả tiền ngay bây giờ.”
Đôi mắt tham lam của tên chủ nhà trọ mở rộng vì ngạc nhiên khi quan sát
thấy người khách rút mạnh ra một túi nặng và lấy tiền ném về phía ông ta.
Ian đợi thêm 30 phút nữa và rồi phải đối mặt với một vấn đề là ông của
chàng sẽ không trả lời. Điên tiết vì lãng phí thời gian qúy báu, chàng sải
bước ra khỏi phòng, quyết định đi về London và cố gắng mua sự ủng hộ
của chú Elizabeth.
Mọi sự chú ý của chàng để vào chiếc găng tay, chàng sải bước qua căn
phònh chính mà không để ý đến tình trạng căng thẳng đột ngột của đám tá
điền ầm ĩ trong phòng đang ngồi uống bia, họ đột ngột im lặng nhìn chằm
chằm về phái cửa chính. Tên chủ nhà trọ, người chỉ mấy phút trước thôi đã