NHƯ CÕI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 325

Judith McNaugh

Như cõi thiên đường

Chương 37

“Mời anh ta vào đây, Bentner,” chú nàng nói, giọng ông ta nhỏ một cách
không tự nhiên.
Elizabeth cảm thấy sốc khi nhìn thấy Duncan bước vào phòng bên cạnh Ian
và còn sốc hơn khi Ian lờ tất cả mọi người và đi thẳng đến chỗ nàng, đôi
mắt của chàng tìm kiếm khuôn mặt nàng. “Anh tin là em không phải chịu
đựng chút bệnh tật nào vì những nỗ lực từ thử thách tối hôm qua?” chàng
nói cực kỳ lịch sự khi cầm lấy tay nàng và đưa những ngón tay nàng lên
môi.
Elizabeth nghĩ rằng chàng đẹp trai khủng khiếp trong bộ quần áo được cắt
may cực kỳ tinh tế, hoàn toàn vừa vặn với đôi vai rộng và cặp chân dài của
chàng, chiếc áo sơ mi bằng lụa màu kem càng làm tôn thêm màu nâu rám
nắng của khuôn mặt và chiếc cổ của chàng. “Rất tố, cám ơn,” nàng trả lời,
cố gắng lờ đi cảm giác ấm áp dâm dan trên cánh tay nàng khi chàng giữ
bàn tay nàng lâu hơn nghi thức trước khi chàng miễn cưỡng bỏ tay nàng ra
và để cho nàng giới thiệu mọi người.
Mặc dù tâm trí của nàng vẫn đang bận tâm về chú nàng, Elizabeth cố gắng
lắm mới nén cười khi nàng giới thiệu Duncan. Mọi người đều cùng thể hiện
một phản ứng sững sờ như nàng trước đây khi nàng khám phá ra là chú của
Ian Thornton là một mục sư. Chú nàng há hốc mồm, Alex nhìn chằm chằm
và bà công tước thì quắc mắt nhìn Ian vẻ hoài nghi khi Duncan lịch sự cúi
chào bà. “Ta không hiểu làm sao mà, Kengsington, anh có thể có quan hệ
với một người trong bộ quần áo tu sĩ.”
Ian chỉ trả lời bằng một cái nhíu mày chế giễu, nhưng Duncan người luôn
cố gắng một cách tuyệt vọng đưa những mặt tươi sáng vào tất cả mọi vấn
đề, cố gắng đùa một cách không có hiệu về điều đó. “Tin tức luôn đó có
những tác động lạ thường lên mọi người.”
“Một thứ mà không cần phải quá cố gắng để khám phá ra tại sao,” bà Công
tước đáp một cách cộc cằn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.