NHƯ CON MÈO NGÁI NGỦ TRÊN TAY ANH - Trang 112

Bố hy vọng lòng thương cha mẹ của cậu chưa mất hẳn. Nếu mẹ con mất đi
là một bất hạnh cho gia đình thì có lẽ đó cũng là một cơ hội để bố con ta
lấy được khoảng cách, nhích lại gần nhau. Bố tin tưởng con còn thương me,
thương bố và sẽ trở về. Bố chỉ muốn được nhìn thấy cậu bên cạnh bố cho
đỡ cô đơn trong lúc tuổi già, không còn một lý do nào khác. Bố cũng công
nhận cậu đã lớn, và cậu có lý khi đòi hỏi được tự vạch cho mình một tương
lai và sự nghiệp.

Bố mong cậu sẽ hồi tâm trở về. Mong đợi.

Bố

Hòa

Cường nghĩ ngợi suốt mấy ngày vì lá thư của chạ Ông cụ đã chịu thua sự
cương quyết của chàng. Ông đã chấp nhận con đường chàng chọn lựa.
Nhưng thật đáng buồn, tất cả đều quá trễ. Lỡ dở tất cả rồi, tương lai, sự
nghiệp, tình yêu... chàng đã đi vào một con đường khác, đầy bấp bênh và
tạm bợ.

Sau cùng , chàng quyết định trở về . Trong thâm tâm Cường cho rằng sự trở
về của mình chỉ vì chàng nghĩ tới tình thương yêu của cha mẹ - trải dài ở
quá khứ - giờ này thật hiếm hoi. Chàng không thể giận hờn bố mãi, chàng
phải thay mẹ giúp ông những ngày của quãng đời còn lại bớt cô đơn.
Không phải chàng trở về vì thua cuộc, vì thất bại trong một lần chống chọi
với đời.

Thạch lên tiếng phá tan sự im lặng ngột ngạt giữa hai người:

- Mày có đoán được cuộc trở về của mày sẽ diễn ra như thế nào không ?

Cường lắc đầu mệt mỏi :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.