NHƯ CON MÈO NGÁI NGỦ TRÊN TAY ANH - Trang 119

- Con bé thế đấy.

Hai người trở lại dưới bóng Ngọc Lan. Thủy nói khẽ :

- Mời anh ngồi.

Cường nghe một chút khách sáo trong giọng nói của nàng. Cường hỏi :

- Thủy... khỏe chứ ?

Thủy gật đầu nhè nhẹ. Cường ngồi xuống ghế, nhìn Thủy đứng ngượng
ngập trước mặt đầy xa lạ và bối rối.

Cường cười buồn :

- Thủy còn quen anh không ?

- Sao anh lại hỏi thế ?

- Anh cứ tưởng mình là kẻ xa lạ.

Thủy nhìn đăm đăm trong mắt chàng :

- Tại anh đó chứ.

Cường cúi đầu, hai tay xoa nhẹ trên thàng ghế. Chỗ này mình đã ngồi rất
nhiều lần. Đã có lần anh và em ngồi cạnh nhau trong chiếc ghế này. Đã có
lần anh hôn em và chúng mình âu yếm nhau ở đây. Đã có lần em gục đầu
nằm ngả trên tay anh như con mèo ngái ngủ trưa mùa Hạ . Đã có lần anh
đọc cho em nghe một bài thơ, Chuyện Tình Buồn. Cường như thấy mặt gỗ
bóng lên dưới bàn tay xoa nhẹ của chàng và hiện rõ mồn một những kỷ
niệm êm đềm ấy . Mắt chàng mờ đi như có mây kéo phủ bầu trời. Chàng
nhìn lên, Thủy thấy mắt chàng ngầu đỏ.

- Lâu lắm anh không có tin tức gì của em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.