Đào hỏi để làm gì?
" Em có lý do
Lý do gì?
Không trả lời Đào cười vặn.
Anh hỏi để làm gì?
Anh có lý do
Lý do gì?
Đào bật cười và Đạm cũng cười theo một cách vui vẻ. Bum… Đạm hơi
nhỏm dậy khi nghe thứ âm thanh giết người đột ngột nổi lên trong đêm trừ
tịch im vắng. Bum… Bum… Bum…
Pháo… Pháo kích…
Mọt chê hú lồng lộng không gian. Rồi sau đó tiếng xè xè vang lên. Đạm
chồm lên người Đào. Ầm… Tiếng nổ lùng bùng lỗ tai. Đất cát bay rào rào.
Ầm… Ầm… Tiếng nổ rung rinh mặt đất. Bum… Bum… Bum… Lồm cồm
ngồi dậy Đạm nắm tay Đào chạy tới bờ giao thông hào. Nhảy tọt xuống
xong anh đưa tay bế Đào xuống. Đứng dưới sâu anh thấy lính của mình từ
trong nhà chạy ra công sự phòng thủ hoặc các hầm trú ẩn.
Đạm hỏi nhỏ.
Đào có sao không?
Dạ em hổng biết…
Trương… Trương…
Đạm hét lớn. Có tiếng của Trương từ trong nhà trả lời chậm và nhỏ.
Tôi đây anh…
Có bị gì không?
Không…
Anh và Đào đang ở dưới giao thông hào. Trương chạy xuống đây đi?
Em nằm đây cũng được…
Pháo của địch cứ rơi đều đều vào đồn. Mấy trái rơi gần làm cho Đào phải
mọp đầu xuống thật thấp mặc dù đang đứng dưới giao thông hào. Nàng
nghe Đạm lẩm bẩm.
Tụi nó cũng không để yên cho mình ăn tết…
Em có bị đau chỗ nào không?