NHƯ HẠNH - Trang 109

trong bộ bà ba đen. Đúng 1 giờ Đạm và Trương cũng từ hầm chỉ huy đi
nhanh tới chỗ mọi người đang tụ họp. Theo lệnh của Phát, ba trung đội xếp
hàng tề chỉnh và đứng nghiêm chào đón cấp chỉ huy. Hướng về Đào đang
đứng trước mặt Đạm nói với giọng nghiêm nghị.
Mời cô giáo…
Đào mỉm cười khi nghe Đạm gọi mình là cô giáo. Nhìn hàng quân đang
đứng nghiêm chờ đợi nàng nói lớn.
Tôi xin hỏi là ai trong các anh thuộc quốc ca?
Nguyên đại đội gần tám chục mạng không có người nào giơ tay lên kể cả
hai ông đại đội trưởng và phó. Hơi mỉm cười Đào hướng về Đạm đang
đứng đầu hàng quân.
Anh Đạm không thuộc quốc ca à?
Cười thành tiếng nhỏ Đạm nói trổng.
Hát theo thời được, còn thuộc thời lõm bỏm vài câu…
Anh Trương thuộc không?
Được chừng nửa bài…
Trương trả lời gọn. Gật đầu Đào nhìn Đạm cười thốt.
Tôi nhờ thiếu úy Đạm phân phát cho mỗi tiểu đội một bài hát đã được tôi
chép lại. Các anh có thể nhìn vào đó mà hát. Sau đây tôi xin hát trước một
lần để cho các anh nghe xong rồi mình sẽ tập từng câu một. Sau khi thuộc
từng câu xong mình mới bắt đầu hát trọn bài…
Xin cô giáo cho tụi này nghe giọng oanh vàng của cô đi…
Lính cười ồ vì câu nói của Phát. Họ thôi cười khi nghe Đào cất tiếng hát.
- Này công dân ơi, đứng lên đáp lời sông núi
Đồng lòng cùng đi hy sinh tiếc gì thân sống
Vì tương lai quốc dân cùng xông pha khói tên
Làm sao cho núi sông từ nay luôn vững bền
Dù cho phơi thây trên gươm giáo
Thù nước lấy máu đào đem báo
Nòi giống lúc biến phải cần giải nguy
Người công dân luôn vững bền tâm trí
Hùng tráng quyết chiến đấu, làm cho khắp nơi vang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.