NHƯ HẠNH - Trang 195

Chu Sa Lan

Như Hạnh

Chương 19

Hạnh mỉm cười khi thấy Đạm đứng chờ mình nơi cổng chánh của đồn.
Ngày hôm kia khi ra quán uống cà phê Đạm đã năn nỉ nàng vào trong đồn
chơi cho biết và nàng vui vẻ nhận lời.
Anh đợi có lâu hôn?
Đợi ai.
Dạ đợi em.
Hạnh liếc Đạm như có ý muốn nói " anh biết rồi mà còn hỏi . Hai người
bước cạnh nhau trên lối đi hẹp mà hai bên là giao thông hào và hầm trú ẩn.
Ngước nhìn lên cột cờ cao ngất với lá cờ vàng ba sọc đỏ bay phất phới
Hạnh trầm trồ.
Lá cờ đẹp quá. Ở nhà em cũng nhìn thấy song không rõ lắm.
Quay qua thấy Đạm ăn mặc tề chỉnh Hạnh cười hỏi.
Anh đón ai mà diện vậy?
Đón em chớ đón ai
Nhìn xuống bộ trây di, đôi giày bốt đờ sô và giây nịt mới của mình Đạm
cười nhẹ.
Hạnh là thượng khách của anh mà. Anh còn nhờ Đào nấu cơm đãi em nữa
Vậy à. Em đâu có ngờ mình lại quan trọng như vậy
Liếc nhanh người đi bên cạnh Đạm nói bằng giọng nghiêm nghị.
Đối với anh em là một người rất quan trọng…
Hạnh quay nhìn Đạm và bắt gặp anh cũng đang nhìn mình. Hai người nhìn
nhau giây lát rồi quay mặt đi. Nhìn thấy Trương giơ tay vẩy vẩy Đạm nói
nhỏ.
Mình về nhà Trương ăn cơm. Chắc em không lạ gì cơm lính.
Hạnh cười gật đầu. Liếc nhanh Đạm nàng chợt đưa tay nắm lấy bàn tay
chai cứng của anh rồi lát sau mới bỏ ra. Đào đón Hạnh bằng nụ cười tươi
tắn và câu nói đùa.
Sướng chưa. Anh chị du dương trong lúc em nấu cơm mệt muốn chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.