NHƯ HẠNH - Trang 70

Anh... Anh...
Cái gì...?
Trương hỏi bằng giọng ngái ngủ.
Em nghe anh Đạm rên. Chắc ảnh ói mửa... Anh qua coi ảnh ra sao...
Trương vẫn nằm im.
Anh...
Đào lên tiếng nhắc. Trương ngồi dậy. Xỏ đôi giày, trùm poncho Trương
chạy qua nhà Đạm. Lát sau anh lại trở về.
Em qua phụ anh. Anh ói mửa tùm lum... Người ảnh nóng lắm...
Xỏ cái áo len cho ấm, trùm chung poncho với chồng, Đào đi qua nhà của
Đạm. Nàng nhăn mặt khi ngửi mùi hôi của thức ăn. Kéo mùng, đặt tay lên
trán anh nàng nói nhỏ.
Ảnh lên cơn sốt... Anh lấy cái khăn, thấm nước lạnh đưa cho em lau mặt
ảnh cho đỡ nóng...
Tay mặt cầm cái khăn lông, tay trái cầm cây đèn dầu, Trương đi ra sau bếp.
Nước mưa trong lu đầy ắp và lạnh tanh. Nhúng ướt cái khăn lông, vắt khô
nước anh hối hả trở ra nhà trước. Đón lấy cái khăn Đào chậm chạp lau mặt
cho Đạm. Nàng còn cởi áo của anh ra lau nơi ngực. Lau xong đưa tay rờ
trán nàng cười nói với chồng.
Bớt nóng rồi... Chút nữa em làm thêm một lần... Bây giờ mình về nhà ngủ
rồi một lát lại qua...

Đặt cây đèn dầu lên bàn, vặn lu một chút Đào theo chồng đi về nhà. Vào
giường chừng một chút nghe chồng đã thở đều nàng mỉm cười lặng lẽ trong
bóng tối. Trương rất dễ ngủ cho nên nằm xuống là ngủ liền. Còn nàng
không giống như vậy. Lên giường phải lâu lắm nàng mới nhắm mắt được.
Đêm đêm nàng suy nghĩ, mơ mộng và tưởng tượng đến mệt nhoài trí não
rồi mới thiếp được một giấc.

Đào giật mình mở mắt. Đưa tay lên xem đồng hồ nàng thấy 3 giờ sáng.
Nghe Trương ngáy đều nàng không muốn đánh thức chồng dậy. Mặc áo
len, mang giép, đội thêm cái nón lá nàng đi qua nhà để thăm bịnh cho Đạm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.