NHƯ HẠNH - Trang 75

đục. Gần cuối năm trời lành lạnh. Đạm mơ hồ ngửi trong cơn gió bấc mùi
vị của Tết. Hơn hai năm trấn đóng tiền đồn, đây là cái tết thứ nhì của anh.
Cánh đồng cỏ mọc cao. Rừng cây xanh đen. Không khí vắng lặng. Cảnh vật
đìu hiu.
Thiếu úy...
Phát mỉm cười liếc nhanh cái bông mai vàng đã bạc màu trên cổ áo trây di
của cấp chỉ huy.
Tôi nghĩ mình phải ăn tết cho xôm tụ...
Trầm ngâm giây lát Đạm mới gật đầu.
Ăn tết thời cũng nên ăn nhưng tôi chỉ sợ lính cực...
Ba Phát cười hà hà. Ông trung đội trưởng thâm niên nhất và giỏi giao thiệp
nhất nói trong cơn gió hơi lành lạnh.
Thiếu úy để đó tui lo cho. Tui kêu mấy thằng nhỏ làm. Phải kiếm việc cho
tụi nó làm chứ để tụi nó ở không là sinh chuyện bậy bạ...
Ngừng lại giây lát Phát móc gói thuốc ra mời Đạm rồi mới nói tiếp.
Tui lo chuyện trong còn thiếu úy lo chuyện ngoài. Muốn ăn một cái tết bình
yên là mình phải dũa te tua mấy thằng du kích trước...
Hít hơi thuốc thật dài Đạm nhíu mày nhìn quãng đồng không mông quạnh
sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời của ngày cận tết.
Tôi giao cho ông lo tổ chức tết. Còn tôi sẽ chỉ huy hai trung đội 1 và 2...
Đưa tay chỉ về cánh đồng cỏ cao ở bên kia con rạch anh nói với Phát.
Mình vượt qua rạch...
Phát nhắc chừng.
Ông thầy cẩn thận...
Đạm gật đầu.
Tôi sẽ dẫn lính vào khu giải phóng của tụi nó. Cái đó người ta gọi là không
vào hang hùm sao bắt được hổ...
Ba Phát cười hà hà. Trong ba ông trung đội trưởng thời anh là người hay
chữ nhất. Hay chữ ở đây là học hết lớp đệ ngũ, đủ trình độ để đọc sách báo
và nói chuyện văn chương chút chút với hai cấp chỉ huy của mình.
Thiếu úy tính như vậy được lắm. Tụi nó không thể đoán là mình dám xâm
nhập vào tận khu giải phóng của tụi nó...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.