NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 112

- Ba con đâu?

- Ba đi công tác rồi, má quên à? Máaaaaaaaaa, con sắp muộn rồi.

Sau khi đưa "con gái" đến trường, tôi đến chỗ làm. Và như đã được cài

đặt sẵn, tôi cứ đến trường và chỗ làm như không, mặc dù chẳng có chút ý
thức nào về nó, thậm chí cả địa điểm cũng không biết.

Buổi trưa, cô bạn thân nhất hồi cấp ba gọi điện cho tôi. Thật vui khi

biết ở tận tuổi này chúng tôi vẫn là bạn. Nó thông báo má nó vừa mất tối
qua. Tôi thấy một nỗi mất mát lớn lao. Tôi vẫn nhớ bác vì thường xuyên
ghé nhà nó chơi rồi ở lại ăn cơm trưa. Bỗng dưng tôi nghĩ đến má. Tôi đang
sống và làm việc ở thành phố, còn má với ba vẫn ở dưới quê.

Buổi chiều, tôi ghé đón "con gái".

- Chúng ta có hay về quê thăm ông bà ngoại không?

- Năm nay không, năm ngoái cũng không, năm trước nữa cũng không.

Má nói má quá bận.

Tối đó, tôi gọi về cho má. Những hồi chuông ở bên kia kéo dài khiến

tôi thấy bất an. Nhưng má đã bắt máy. Tôi nói chuyện với má một lúc, cố
nhắm mắt tưởng tượng ra má như thế nào ở thời điểm tôi có hai đứa con.
Nhưng tôi chịu, không tưởng tượng được. Trước khi má cúp máy đi ngủ,
tôi nói vội.

- Cuối tháng con sẽ về thăm má.

"Con gái" thò đầu vào.

- Má, sáng mai má đặt đồng hồ dậy sớm hơn nha. Con sợ bị muộn học.

Tôi nghe tiếng cậu "con trai" nói vọng vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.