NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 147

những lời đồn thổi, trêu ghẹo chạy dọc khắp lớp. Chỉ để cho vui thôi. Trâm
Anh thuộc dạng thứ hai.

Trâm Anh, trong trí nhớ của Phương là một cô bạn không đảm nhiệm

vai trò gì nổi bật trong lớp, cũng không hát hò nhảy nhót, không xinh lung
linh lộng lẫy, không nắm tóc đánh nhau với con gái lớp khác. Điều khiến
Trâm Anh không mờ nhạt rồi chìm hẳn là vì bạn bè đều biết cô là một con
mọt sách chính hiệu. Hầu như lúc nào cô cũng dành thời gian rảnh để đọc
một cái gì đấy. Nghĩa là cô bạn nổi bật ở một khía cạnh nào đó nhờ... khác
biệt một cách không "cool" cho lắm. Thật ra Trâm Anh cũng khá xinh
nhưng thoạt trông lại hơi chán vì thường tết bím tóc để qua một bên và đeo
kính cận.

Cách mà Trâm Anh biểu hiện rằng cô bạn dành cho cậu một tình cảm

đặc biệt rất nhẹ nhàng. Thậm chí Phương còn chẳng biết nếu hội bà tám
ông tám không rỉ tai nhau điều đó. Đôi lúc, cậu phát hiện ra cô bạn đang
nhìn mình, khi bị cậu phát hiện thì vội vã quay đi. Đôi lúc Phương lười,
nhờ Trâm Anh chép bài giùm thì cô bạn cũng đồng ý. Đôi lúc tiện thể,
Phương hay nhờ Trâm Anh ghé căng tin mua cho cậu chai nước sau khi
chơi bóng đến ướt cả áo. Thật ra không phải mỗi mình Phương, bạn bè nào
nhờ giúp đỡ, c

ô bạn cũng giúp trong khả năng có thể, nhưng nếu là giúp Phương thì

sẽ cẩn thận hơn. Trâm Anh thật thà và hiền lành, luôn tử tế với mọi người,
đến tội nghiệp. Phương không biết những bạn khác thì sao, nhưng nói trắng
ra, cậu chỉ lợi dụng tình cảm của cô bạn nhỏ.

Phương không có chút cảm xúc nào với Trâm Anh cả. Hay nói đúng

hơn, mới bắt đầu thì là như vậy. Cậu thích con gái xinh và nổi bật. Với một
"vị trí" như cậu thì bạn gái hẳn phải là một người nổi bật không kém để
đám bạn bè phải nhìn vào cậu mà ngưỡng mộ. Hoàn toàn không phải là cô
nàng thích dành thời gian đọc một cuốn sách dày cộp của một ai đó và phân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.