NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 148

tích nó. Cuối năm 11, Phương và Loan - hoa khôi lớp bên trở thành một
đôi.

***

Valentine năm 11, buổi sáng, Phương đi học sớm. Thấy Trâm Anh

đang quét lớp, cậu quẳng cho một viên kẹo, định đùa một chút cho vui.

- Quà cho cậu nó.

Trâm Anh lóng ngóng chụp viên kẹo, rồi nhoẻn miệng cười thật xinh.

- Cảm ơn Phương.

Nụ cười vô tư đó đột nhiên làm Phương cảm thấy xấu hổ vì hành động

không mấy tốt đẹp của mình. Cậu cười trừ đáp lại.

Đó là lần đầu tiên Phương thấy Trâm Anh xinh. Và hình ảnh ấy lưu lại

trong cậu khá lâu theo cách mà chính cậu cũng không thể nào hiểu nổi.

***

Phương rất tự tin về khả năng học Toán của mình. Những bài khó,

thầy lướt mắt khắp lớp rồi gọi cậu lên giải, những điểm số kiểm tra cao
vượt trội... cậu được bạn bè chạy sang nhờ giảng lại, được kỳ vọng là hạt
giống trong đội tuyển Toán của trường... Có thể nói, môn Toán là điều
khiến Phương thấy thích thú và tự hào khi mình giỏi chứ không như bóng
rổ - cậu chơi cho ra dáng con trai, để hòa nhập với lũ trai chứ không thích
mấy. Chính vì vậy, chuyện bị đá khỏi đội thi học sinh giỏi quốc gia Toán
toàn trường ở phút cuối cùng khiến cậu buồn hơn bất cứ điều gì.

Phương bùng học một ngày. Hôm sau đi học thì thấy Trâm Anh đưa

cho mình mấy cuốn vở của ngày học trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.