NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 181

đường "Hoa Sữa", gặp một ngã tư khác, chúng tôi mới tạm biệt nhau. Tôi
tiếp tục đi thẳng, còn cậu ấy quẹo phải.

Tôi chẳng phải là một cô gái lãng mạn như Vinh nói vào cái hôm đầu

tiên hoa sữa nở bung. Nếu có thì chỉ một xíu thôi. Nhớ hồi bé ngồi xem
phim Hàn Quốc bi thương với mẹ, khi nhân vật chính gặp đủ tai ương, hiểu
lầm, bệnh tật... và khóc sướt mướt thì tôi ngồi cười rúc rích vì thấy nó
không thật tí nào. Tôi cũng chẳng tin vào câu chuyện hoàng tử - công chúa
trong cổ tích khi họ dễ dàng vượt qua khó khăn và đạt được hạnh phúc. Tôi
là một người khá thực tế thì đúng hơn.

Nhưng tôi chưa kịp nói điều đó thì cậu ấy cũng tự biết. Dường như

những kẻ thông minh luôn biết mọi điều trước khi người ta kịp nói. Như
khi cậu ấy biết lúc nào tôi đói để rủ đi húp xì xụp bánh canh chả cá. Hoặc
ngồi bên bếp than hồng nướng bắp và rưới mỡ hành kêu xèo xèo, ăn thêm
một cái bánh tráng nướng thơm phức tép ruốc. Như khi cậu ấy biết tôi buồn
và rủ hãy cùng nhau đạp xe vài vòng, để nỗi buồn rớt dần về phía sau, cho
đến khi tất cả rớt hẳn và thấy lòng nhẹ vơi.

Một hôm, thầy có việc bận nên cho lớp nghỉ đột xuất, hai đứa quyết

định mang tập Toán ra quán nước mía ngồi giải. Dưới hàng cây hoa sữa có
rải rác vài quán nước mía, sinh tố dành cho học sinh. Ngồi được một lúc,
Vinh ngẩng đầu lên nhìn. Cậu ấy bảo trước đây cậu ấy chẳng thích hoa sữa,
và cũng không thích mùi của nó. Nhưng giờ quen rồi.

- Thế này là vừa được ngắm hoa vừa không sợ tai nạn, nhỉ?

Tôi ngẩng đầu lên nhìn theo, gật đầu đồng ý.

Dịu dàng như mùa thu và đến không báo trước, tôi nhận ra mình thích

Vinh. Hôm đó cậu ấy không đến lớp luyện thi Toán, và tôi cứ ngóng hoài
ngoài cửa sổ. Tối đó về nhà, tôi nhận được tin nhắn của Vinh: "Tớ bị ốm
nên nghỉ hôm nay. Ngày mai Như mang cho tớ mượn chép lại bài hôm nay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.