NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 184

NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG

Fuyu

www.dtv-ebook.com

Tớ Yêu Cậu Lắm, Doraemon À

lâm chuyển đến sát nhà tôi khi những giọt nắng cuối hè còn đọng lại

óng ánh trên lá mận. Khi đó, tôi đang ngồi vắt vẻo trên lan can tầng ba đọc
Doraemon, bị âm thanh ồn ào của những chiếc xe tải gây xao nhãng. Phóng
tầm mắt xuyên qua đám lá của cây mận trồng giữa sân, tôi thấy một cuộc
chuyển nhà. Căn nhà bên cạnh trước đây chẳng có ai, giờ dọn đến là một
gia đình ba người. Ông bố to, cao, nước da ngăm ngăm; bà mẹ nhỏ người,
khá gầy, da trắng bệch;và một cậu nhóc con trông ngơ ngác trạc tuổi tôi.
Trong khu phố, không nhà nào có trẻ con. Đa phần là những anh chị học
cấp hai, cấp ba không thèm chơi với con nít nên khi thấy có một kẻ trạc
tuổi mình thì tôi khá phấn khích vì sẽ có bạn chơi cùng. Nhưng Lâm
chuyển đến một tuần rồi mà tôi không bắt chuyện được với cậu ấy. Mỗi lần
trông thấy tôi, không hiểu sao cậu ấy lại lùi đi mất. Sau này cậu ấy mới nói,
cậu ấy ngại.

Từ ban công tầng ba, nơi tôi vẫn hay ngồi đọc manga, tôi có thể nhìn

thấy cậu bạn hàng xóm lui cui quét cái sân trước đầy hoa và lá của giàn hoa
giấy đủ màu, lạch bạch xách cái xô đi tưới mấy bụi cây kiểng, đem quần áo
ra phơi và thu quần áo về. Có một lần, cậu ta vấp té khiến cả người lẫn xô
lăn kềnh ra. Hình ảnh ấy ngộ nghĩnh đến nỗi tôi không nhịn được cười. Cậu
nhóc ngẩng lên nhìn con nhóc trên cao, mặt đỏ bừng lủi vô nhà. Một lúc
sau lật đật chạy ra, mang cái xô vô cất. Hôm sau lại thấy cậu ta xách xô ra
tưới cây kiểng, tôi gọi với xuống: "Này, đằng ấy có muốn đọc Doraemon
không?" Đoạn giơ cao cuốn truyện tranh đầy hãnh diện. Cậu nhóc mất một
lúc mới gật đầu. Và từ đó, chúng tôi trở thành bạn của nhau. Hai đứa dành
những ngày hè cuối cùng đó đọc Doraemon, chơi trò bán hàng với những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.