NHỮNG BÍ MẬT VỀ CHIẾN TRANH VIỆT NAM - Trang 143

đi tìm đồ ăn ở một quán ăn tự phục vụ ở Lầu Năm Góc, vẫn còn mở để
phục vụ nhiều người làm việc ban đêm. Tôi trở lại ISA và vào văn phòng
lớn của John, căn phòng tối om. Tôi bật điện và quay khoá số của tủ sắt.

Tủ sắt không mở. Tôi quay lại tới lần thứ ba. Không có lý gì mà tôi lại quên
mã số của khoá vì tôi đã sử dụng tới hàng trăm lần. Cũng có lúc khoá đã
được thay đổi.

Chỉ có 2 người có thể được chỉ thị thay đổi khoá là Harry Harris, trợ lý
quân sự của John và tôi. Chúng tôi là những người duy nhất bên cạnh John
có mã số khoá này. Có thể Harris phải đi cùng với người tiền nhiệm của
mình trong vài tháng, nhưng điều này dường như không chắc lắm. Có quá
nhiều chuyện trùng hợp vì việc này đã xảy ra vào ngày sau khi tôi không
tuân thủ mệnh lệnh của John và đã nhận được sự chỉ trích nhỏ cho việc hái
trái cấm đó. Những quả táo vẫn còn trên cây nhưng bây giờ nó đã nằm
ngoài tầm với của tôi và có lẽ là mãi mãi. Một điều vẫn có thể xảy ra là
Harris hoặc người kế tiếp ông ta như một trợ lý quân sự chẳng hạn, sẽ tới
văn phòng của tôi vào sáng hôm sau và nói với tôi mã số mới của khoá
nhưng tôi có cảm giác điều đó sẽ không xảy ra.

Làm sao McNaughton đã phát hiện ra nhanh như thế? Một đêm, một cái
nhìn chớp nhoáng! Ông ta là một giáo viên luật hình sự, một chuyên gia về
bằng chứng. Có thể ông ta đã đánh dấu ở một số chỗ đâu đó như một mẩu
giấy kẹp trong tập tài liệu để đánh dấu sự di chuyển; một sợi tóc vắt ngang
trên đầu của cuốn sổ ghi chép, sẽ bị rơi hoặc đứt nếu cuốn sổ đó được mở
ra.

Tôi đã đọc những mẹo như thế trong một cuốn tiểu thuyết hay một cuốn
truyện nào đó. Ông ấy chắc chắn phải có biện pháp đề phòng - với tôi như
trợ lý đặc biệt của ông, với mối quan tâm của tôi về các chính sách - từ khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.