NHỮNG BÍ MẬT VỀ CHIẾN TRANH VIỆT NAM - Trang 205

John nói: "Đúng thế, hôm nay".

Một cố vấn bộ binh về các vấn đề tác chiến trong rừng hỏi, "Dọc đường đi
có nhiều chỗ có thể phục kích tốt không?"

John trả lời: "Hai chỗ, Sài Gòn tới Xuân Lộc và Xuân Lộc tới Hàm Tân".

Sau khi trở về tới Sài Gòn, chúng tôi đã thực hiện chuyến đi cuối cùng.
Vũng Tàu, một tỉnh gần Sài Gòn nhất nằm ở ven biển, được người Mỹ cho
rằng đó là nơi rất nguy hiểm nếu đến đó bằng đường bộ. Người Việt Nam
và người Pháp đã lái xe đến đó suốt, trên một tuyến đường cao tốc khá tốt,
mặc dù thỉnh thoảng họ phải dừng lại nộp phí giao thông ở các trạm thu phí
của Việt Cộng. Dẫu sao đối với những người Mỹ thì những chuyến đi như
thế vẫn chắc chắn được coi là đồng nghĩa với sự chết chóc và bắt bớ.

John nói, từ những thông tin riêng của mình và từ lý do về mặt tâm lý như
đã nói trên, ông ta cho rằng điều này đã bị cường điệu hoá. Vũng Tàu là
một nơi nằm ngoài Sài Gòn, mọi người đều muốn đến đây vào những ngày
nghỉ cuối tuần vì ở đó có một bãi biển rất đẹp. Nhưng bãi đỗ trực thăng thì
có hạn. Vì thế người Mỹ cảm thấy có sự phân vân giữa việc lái xe đến đó
hay đi xe buýt, giống như người Việt Nam hoặc người Pháp, và sự miễn
cưỡng của họ mà họ không muốn tự thừa nhận, là không muốn thực hiện
bất cứ sự mạo hiểm nào.

John cho rằng suy nghĩ chung của người Mỹ là sẽ chẳng có gì nguy hiểm
khi lái xe tới đó đã phản ánh cách giải quyết của họ đối với cuộc xung đột
này mà không cảm thấy hèn nhát. John không muốn thừa nhận rằng Việt
Cộng đã làm chủ các tuyến đường đi tới một trong các tỉnh trong địa bàn
ông ta quản lý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.