NHỮNG BÍ MẬT VỀ CHIẾN TRANH VIỆT NAM - Trang 297

cuộc bỏ phiếu kết thúc". Ông không nói về cuộc bần cử ở Việt Nam mà ở
Mỹ, vào năm 1968.

"Nhưng còn những một năm nữa", tôi nói.

Ông thở dài và lắc đầu buồn bã. "Tôi biết, nhưng tôi không nghĩ là Hà Nội
sẽ có phản ứng gì nghiêm trọng về cuộc đàm phán cho tới khi họ biết họ
đang đàm phán với ai sau tháng mười một tới đây. Chúng tôi đều biết, mà
tôi không phải nói ra, rằng Hà Nội sẽ nhanh chóng phản ứng nếu chúng ta
bắt đầu tuyên bố về sự rút khỏi Nam Việt Nam chứ không phải họ từ bỏ nó
hay về chuyện chia sẻ quyền lực ở Sài Gòn.

Tôi đảm bảo (có thể là sai lầm) rằng những gì ông ta nói về sự cân nhắc về
Việt Nam như việc làm chậm lại những tiến trình ở Việt Nam chỉ là một
cách nói hàm ý rằng Johnson không định để mất Việt Nam trước khi ông ta
được bầu lại làm Tổng thống. Một trợ lý Bộ trưởng Ngoại giao không thể
nói ra trực tiếp, công khai như thế, kể cả lúc riêng tư. Trong âm điệu của
giọng nói, tôi còn nghe được ông ta nói rằng sẽ không cố gắng ngăn cản
điều đó, nó không đáng để ông ta phải như vậy. Tôi có thể hiểu được điều
đó, kể từ khi ông ta đã đứng về phía Lyndon Johnson. Điều làm tôi khó
chịu, dúng ra là bị sốc, là làm sao ông ta có vẻ bình thản như vậy trước dự
báo đó, làm sao ông ta có thể dễ dàng cam chịu viễn cảnh một năm chiến
tranh nữa, kèm theo nó là hiểm hoạ, chắc chắn là như vậy, và nếu chiến
tranh tiếp tục kéo dài, có thể nó sẽ còn lan rộng hơn.

Tôi nghĩ tôi có thể đã mong chờ một phản ứng rất khác từ Walt Rostow.
Trước đây, là người đứng đầu bộ phận hoạch định chính sách của Bộ Ngoại
giao, giờ đây ông ta làm việc trong Nhà Trắng, là người kế nhiệm của
McGeorge Bundy làm Cố vấn An ninh quốc gia cho Tổng thống. Tôi gặp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.