NHỮNG BÍ MẬT VỀ CHIẾN TRANH VIỆT NAM - Trang 491

rằng Owen đúng. Tôi nói với ông ấy là tôi không đồng ý với những ước
tính của ông ta về tác động. Chúng ta phải chờ xem sao đã.

Ông ta trở nên quẫn trí. Tóc ông ta vốn ngắn nhưng ông ta bắt đầu vò đầu
bứt tai. Ông ta nói: "Tôi thực sự không thể hiểu được là tại sao các ông lại
làm việc này - việc làm này sẽ không có tác dụng gì cả. Thậm chí phản tác
dụng!". Ông ta quay về phía chúng tôi và hạ giọng: "Có rất nhiều việc
chúng ta có thể làm mà hiệu quả lại lớn hơn. Ví dụ như các anh có thể
nghiên cứu bí mật về chi phí của cuộc chiến tranh, và có thể gửi một bức
thư tới tư lệnh chiến lược không quân, đề là tối mật, chỉ ra rằng việc tiếp
tục chiến tranh đang thâm hụt vào ngân sách hiện đại hoá?". Ông ta đang
điên tiết. Ông ta quay trở lại phía chúng tôi và nói với một giọng bình tĩnh
hơn, "Bức thư này sẽ chẳng có tác dụng gì ở Washington".

Tôi không tin vào điều đó. Tôi nói: "Fred, ai trong chúng ta biết nhiều về
hệ thống hoạt động ở Washington, anh hay là tôi?"

Ông ta nói: "Anh".

Tôi nói: "Tôi nghĩ việc này rất đáng làm". Trông ông ta không vui khi
chúng tôi rời văn phòng làm việc của ông ta, và tới 22 năm sau ông ta mới
nói chuyện lại với tôi.

Ở dưới tiền sảnh, tôi hội ý với các bạn đồng nghiệp: "Chúng ta vẫn quyết
tâm làm chứ?". Mọi người đều gật đầu đồng ý, mặc dù một số người làm
việc cho Fred trông hơi rầu rĩ. Ở bãi đỗ xe của Rand, tôi lấy ra bức thư và
thấy Steve Roberts đang đợi trong xe hơi của anh ta. Tôi nói với anh ấy:
"Hãy gửi bức thư này đi và đợi một lúc đừng trả lời điện thoại, được
không? Tất cả mọi người đang quyết tâm làm việc này, từ giờ phút này trở
đi và một số người đang chịu sức ép và điều đó có thể thay đổi. Bức thư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.