gọi đồng bảo trợ cho một nghị quyết sẽ được giới thiệu trong thời gian
ngắn nhất. Tuyên bố đi kèm với nghị quyết mở đầu bằng phần đầu tiên
trong giác thư của tôi, có chỉnh sửa chút ít:
"Thiếu sót cơ bản nằm ở việc hạn chế lựa chọn một trong hai khả năng:
"thúc đẩy" rút quân hoặc cam kết làm chỗ dựa vô thời hạn về quân sự cho
chính quyền Sài Gòn hiện tại (với một hy vọng hão huyền là cuối cùng sẽ
chuyển giao chiến tranh trên bộ cho quân đội Nam Việt Nam). Chúng tôi
không đề nghị cả hai khả năng này, và chúng tôi thấy chính sách Việt Nam
của Tổng thống đã bị nhận thức sai lầm một cách bi thảm vì ba lý do chủ
yếu".
Ba đoạn tiếp theo được lấy nguyên xi từ bản ghi nhớ của Rand. Tuyên bố
kết thúc như sau: "Vì những lý do chúng tôi đã nêu trên", cần phải "kiên
quyết rằng theo Quốc hội, quân lực Mỹ ở Nam Việt Nam cần phải được rút
một cách có hệ thống theo một lịch trình trật tự và cố định - không thúc đẩy
hoặc phụ thuộc vào những yếu tố nằm ngoài sự kiểm soát của chúng ta -
sao cho có đủ thời gian cần thiết để (a) bảo đảm sự an toàn của binh lính
Mỹ, (b) bảo đảm tù nhân Mỹ sẽ được trả tự do, (c) hỗ trợ bất kỳ người Việt
Nam nào mong muốn được tị nạn, và (d) tạo điều kiện để Mỹ có thể bố trí
có trật tự các trang thiết bị ở Nam Việt Nam".
Đây là lần đầu tiên trong đởi, tôi trao đổi với các nghị sỹ về một phần dự
luật và đã giúp thảo ra dự luật đó. Một tuần trước cũng là lần đầu, tôi thực
sự được chuẩn bị một bài phát biểu cho một nghị sỹ. Các nhân viên của
Rand thỉnh thoảng cũng làm vậy với những dự án mà họ có được sự bảo trợ
của ít nhất một vài quan chức cao cấp trong không quân. Nhưng đây thực
sự là phá lệ khi làm việc trực tiếp với những nghị sỹ phản đối chính sách
của Tổng thống, công khai chỉ trích và thách thức chính sách đó, mà không
có sự ủng hộ ngầm của bất kỳ ai trong nhánh hành pháp.