NHỮNG BÍ MẬT VỀ CHIẾN TRANH VIỆT NAM - Trang 519

Tôi nói: "Thế thì thôi".

Ngày 7-4-1970, sinh nhật tôi, vợ cũ của tôi gọi đến. Thật là bất thường.
Carol kể rằng trước đó 6 tuần, các nhân viên FBI đã đến gặp cô ấy, yêu cầu
nói với họ về những tài liệu tối mật mà chồng cũ đã sao chụp. Họ nói tôi đã
gửi những tài liệu này cho hai Thượng nghị sỹ Fulbright và Goodell. Cô ấy
đã từ chối nói chuyện với họ mà không có luật sư riêng, nhưng họ đã không
cho. Rồi họ đến gặp luật sư của cô ấy về vấn đề này, rồi anh này đã khuyên
Carol nên kể với tôi. Thế là trong ngày sinh nhật thứ ba chín của mình, tôi
và Patricia đã phải suy tư thật nhiều.

Ngày hôm sau, Carol và luật sư đã từ chối nói chuyện với FBI. Nhưng tôi
cho rằng bước tiếp theo FBI sẽ tìm đến tôi ở Rand hoặc yêu cầu nói chuyện
với Harry Rowen. Dường như thế là hết. Tôi không muốn bị bắt ở Rand.
Tôi không muốn để Harry phải liên luỵ. Tôi muốn không dính gì với Rand
khi FBI chất vấn tôi và điều này có thể xảy ra bất kỳ lúc nào.

Sáng sớm hôm sau tôi gọi Everett Hagen, giáo sư kinh tế, Giám đốc Trung
tâm nghiên cứu quốc tế ở Học viện công nghệ Massachusens (MIT). Trước
đó khoảng một hai tháng ông đã gọi cho tôi và đề nghị tôi làm nghiên cứu
viên cao cấp một năm ở Trung tâm và viết một cuốn sách nếu như tôi
muốn. Ông đã đề cập tới Bill Bundy, một nghiên cứu viên của trung tâm và
đang viết một cuốn sách về Việt Nam, và việc một sinh viên nào đó tỏ ra
bất bình do chẳng có ai đủ tầm để phê phán chiến tranh. Ông nói rất thẳng
thắn rằng ông muốn tôi làm ở đó một phần là để đối trọng với Bundy. (Sau
đó Bundy đã đề cập trong một cuốn sách là chính ông đề nghị giới thiệu tôi
với Hagen). Khi tôi từ chối đề nghị của Hagen, tôi nghĩ rằng mình có thể
viết ở Rand cũng như ở bất kỳ nơi nào khác. Nhưng cảnh sát sẽ sớm gõ cửa
nhà tôi, và tôi không muốn đó là cánh cửa văn phòng của Rand.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.