NHỮNG BÍ MẬT VỀ CHIẾN TRANH VIỆT NAM - Trang 87

Ngày 25 tháng chín, Tổng thống lên tiếng chỉ trích "những điều đó cho thấy
các ông phải ném bom miền Bắc để phá huỷ toàn bộ các tuyến đường tiếp
tế"(28). Ba ngày sau, Tổng thống nói cụ thể hơn: "Một số người trong
chúng ta - ông Nixon, Rockefeller, Scranton và Goldwater, có lúc đã gợi ý
biện pháp khả thi là tiến ra miền Bắc Việt Nam"(29). Không phải sau đó
hay bất kể lúc nào ông ta đều cho rằng những người đã đưa ra biện pháp
này bao gồm cả các cố vấn quân sự chủ chốt, Tham mưu trưởng liên quân
và Bộ trưởng Quốc phòng R. McNamara của ông. Hoàn toàn đúng khi nói
rằng Tổng thống đã không thực hiện theo lời khuyên của họ trước cuộc bầu
cử và chắc chắn ông ta vẫn chưa đưa ra quyết định chính thức cho việc này,
tuy nhiên họ và những người trong số chúng tôi đang làm việc cho họ đều
biết rằng ông ta phản đối mạnh mẽ với bất cứ người nào của Đảng Cộng
hoà nói rằng "một số người nói chúng ta phải tới miền Nam, rồi rời khỏi đó
và trở về nước". Xem xét quan điểm của các cố vấn cấp cao ở Lầu Năm
Góc, những người trong cuộc hiểu rằng điều đó có nghĩa là ném bom Bắc
Việt không được muộn hơn đầu năm 1965, điều mà bất cứ ứng cử viên nào
được lựa chọn đều sẽ phải thực hiện.

Điều này không có nghĩa là không có sự khác nhau nào về vấn đề này giữa
hai ứng cử viên. Rất có thể Johnson sẽ không ném bom theo đúng với cách
mà Goldwater chắc chắn sẽ làm.

Đây là cách thức của 4 vị đầu ngành, mở đầu ồ ạt bằng một "cú đánh
mạnh", tấn công các mục tiêu sát với Hà Nội và với Trung Quốc ngay từ
đầu, tiếp tục thực hiện phá hoại miền Bắc Việt Nam cho tới thắng lợi cuối
cùng. Nhưng rất ít khả năng Johnson sẽ hoàn toàn không ném bom miền
Bắc vào mùa xuân năm 1965. Như thế, chắc là không có cơ hội nào cho Mỹ
vì lúc đó vai trò của Mỹ sẽ vẫn nằm trong giới hạn phải tuân thủ từ năm
1945 đến 1964.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.