ta sẽ không để chúng trong những ngăn kéo bàn bị khoá để một tên trộm
thông minh có thể mở được. tất cả những ngăn kéo này rỗng không, không
có dây thun, kẹp giấy, bút chì, bút bi, keo dán và những thứ vụn vặt khác,
thế thì cần một cái bàn để làm gì? Em không biết những mối ngờ vực xuất
hiện trong đầu anh. Và đó là khi anh tỉnh ra. Anh có thể nhìn vế phía bên
kia thư viện dài và thấy có một cánh cửa dẫn tới phòng ông ngoại chúng ta.
Anh chầm chậm tiến về phía đó. Cuối cùng anh sắp gặp ông…mặt đối mặt
với ông ngoại.
Anh hình dung ra cuộc đối mặt của hai ông cháu. Ông nằm trên giường, ốm
yếu, nhưng vẫn lạnh lùng, ghê gớm và lạnh giá như băng. Anh sẽ đá tung
cửa, bật đèn và ông sẽ nhìn thấy anh. Ông há miệng ra! Ông nhận ra anh…
ông phải biết anh là ai, chỉ thóang nhìn thôi là đã biết. Và anh sẽ nói "Cháu
đây, ông ngoại à, đứa cháu trai mà ông không bao giờ muốn có mặt trên đời
này. Trên gác, trong một căn phòng ngủ bị khóa ở khu bắc, cháu có hai đứa
em gái, và cháu đã từng có một đứa em trai, nhưng giờ nó đã chết rồi, và
ông đã giúp giết nó!" Đó là tất cả những gì anh nghĩ, dù anh nghi ngờ việc
mình sẽ thực sự nói những lời như vậy không. Dù em không nghi ngờ gì sẽ
kêu lên, như Carrie sẽ làm nếu nó có những từ nói về bản thân mình, điều
em sẽ làm. Có lẽ anh vẫn phải nói, vì thích quan sát ông đau buồn, hoặc có
lẽ ông sẽ để lộ vẻ đau buồn sầu não trong khinh bỉ…hoặc có thể, sự căm
phẫn tột độ vì chúng ta đang sống. Anh biết điều này, anh không thể chịu
đựng thêm một phút nào nữa việc bị giữ như một tù nhân, và để Carrie bị
chết như Cory.
Tôi nín thở. Thật đáng sợ cho anh ấy, phải đối diện với ông ngoại đángghét,
thậm chí khi ông nằm trên chiếc giường tử thần của mình, và cỗ áo quan
bằng đồng đó vẫn chờ đợi ông. Tôi nín thở chờ đợi chuyện xảy ra tiếp theo.
- Anh thận trọng quay tay nắm cửa, định làm ông ngạc nhiên, nhưng
rồi anh cảm thấy xấu hổ vì mình nhút nhát như vậy, và anh nghĩ mình phải
hành động một cách táo bạo nên anh giơ chân và đạp vào cánh cửa đó! Bên
trong tối đến nỗi anh không nhìn thấy gì cả. Và anh không sử dụng đèn pin.
Anh bước vào bên trong và sờ tìm nút đèn trên tường, nhưng không tìm
thấy một cái nào cả. Anh rọi đèn pin về phía trước và thấy một chiếc