NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 121

được chấm điểm đàng hoàng. Nếu thắng ở đó, cậu sẽ được lên cấp tiểu
bang và sau cùng sẽ đến cấp toàn quốc. Big Creek chưa bao giờ thắng được
lần nào cả nhưng tớ cá với cậu là tên lửa của chúng ta sẽ thành công.”

Vào lúc này, tôi và Quentin nhìn thấy bóng của Buck và mấy cầu thủ

bóng bầu dục khác phản chiếu trên gương, nhìn chúng thật to lớn trong
chiếc áo khoác được khen thưởng màu xanh trắng. “Lũ thoái hóa chúng
mày làm cái quái gì trước những biểu tượng chiến thắng của chúng tao
đấy?” Buck gặng hỏi, liếc nhìn qua chúng tôi rồi rống lên: “Ôi, không! Kia
có phải là dấu tay dơ bẩn của chúng mày dính trên tủ đựng cúp của chúng
tao không vậy?”

“Giết quách mấy bé gái này đi,” một tên hậu vệ gầm lên. Những tên quái

vật còn lại cùng gầm gừ theo tỏ vẻ đồng tình.

Chúng tôi quay mặt lại đối diện với bọn chúng. “Tôi xin cam đoan với

các ông tướng con...” Quentin bắt đầu giải thích.

“Tôi xin cam đoan với các ông tướng con!” Buck xách mé Quentin.

“Mày thật sự là một bé gái phải không?” Hắn chường mặt lại gần chúng tôi,
cằm hắn lởm chởm râu, có cả một vết bã thuốc lá nhai còn dính lại dưới
mép trái. Tôi ngửi được rõ cái mùi ngọt ngào của nó từ trong hơi thở của
hắn. “Tao cam đoan rằng sẽ đá văng hết đuôi của tụi bay, nhất là mày đấy
Sonny, mày còn nợ tao một vố lớn đấy.”

Đúng lúc này thì Jim đi ngang qua, tay đang ôm nhỏ bạn gái mới nhất.

Anh ấy đưa cô nàng xuống cuối sảnh rồi quay lại xem chuyện gì đang diễn
ra. Khi trông thấy tôi, anh nói gỏn lọn: “Để chúng nó yên đi Buck.”

Buck biết rõ rằng Jim dư sức đập hắn tơi bời. “Tao không định đụng

chạm gì tới thằng em gái bốn mắt thoái hóa của mày,” Buck rít qua kẽ răng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.