NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 122

“Nhưng còn bé gái này,” hắn hất đầu về phía Quentin, “tao sẽ đá văng đuôi
nó.”

“Mày cứ việc đá văng đuôi của cả hai chúng nó, tao không quan tâm,

nhưng hãy làm ở một nơi nào khác.” Lời nói của Jim làm tan biến mọi suy
nghĩ của tôi rằng ít nhất anh ấy cũng có chút gì đó bận tâm đến mình. Anh
hất đầu về phía phòng hiệu trưởng. “Tao chỉ không muốn đội bóng gặp rắc
rối thôi.”

Ngay lúc này, thầy Turner từ trong văn phòng đi ra với dáng điệu oai vệ

cùng một người phụ nữ trẻ. Tôi nhận ra đàn chị Riley, cô tốt nghiệp từ
trường đại học Concord và được điều về đây làm trợ giảng cho môn khoa
học. Nếu tôi không lầm thì cô sẽ bắt đầu chính thức dạy môn hóa cho lớp
tôi vào năm tới. Thầy Turner thuộc vào loại nghiêm khắc và luôn nắm cả
trường học chặt chẽ trong tay. Ông liếc đám đông đang tụ tập trước tủ đựng
cúp và phán: “Nếu trong vòng 2 giây nữa tôi còn thấy bóng một chiếc áo
khoác khen thưởng nào ở đây thì biết ai không được tiếp tục chơi bóng rồi
đấy nhé.”

Jim, Buck và lũ cầu thủ bóng bầu dục biến mất tức khắc cứ như vừa bốc

hơi lên trần nhà vậy, để lại tôi và Quentin đứng trơ khấc ra đấy. Thầy
Turner nhìn qua chúng tôi dò xét. “Hai cậu đang có mưu đồ bất chính gì
đấy?”

Quentin quá hoảng sợ đến lộ hết cả ruột gan ra. Ngoài ra, cậu ấy cũng

hiểu rõ ý nghĩa của từ bất chính. “Em chỉ bảo Sonny rằng một ngày nào đó
chiếc cúp dành cho Tổ chức Tên lửa Big Creek có thể hiện diện ở đây ạ.”

Thầy Turner suy tư một lúc rồi hỏi. “Tổ chức Tên lửa Big Creek là cái

quỷ gì vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.