NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 184

“Nó bay được bao xa?” một người trong đám thợ mỏ thắc mắc. “Lên tới

mặt trăng chưa vậy?”

“Hãy đến chứng kiến đi ạ.” Tôi bảo anh ấy.

“Khi nào cháu phóng tiếp, Sonny?” chú Dubonnet hỏi. “Chú muốn tận

mắt chứng kiến. Chú cá rằng còn nhiều người cũng có ý nguyện như vậy.”

Đột nhiên tôi cảm thấy thật hứng khởi. “Cháu sẽ dán thông báo ở Big

Store và bưu điện.”

Chuông thang máy reo lên hai tiếng và mọi người lần lượt đi vào. “Chú

sẽ có mặt,” chú Dubonnet vừa đi vừa nói.

Bố trồi lên theo thang máy. Trước khi ông nhận ra sự có mặt của tôi, tôi

nhìn thấy ông rút ra chiếc khăn rằn (bây giờ đã nhuốm màu xám xịt), bụm
vào miệng ho liên hồi rồi nhổ mấy bãi đờm xuống cạnh nhà tắm. Ông nhìn
lên và vẫy tôi theo vào trong nhà tắm. Ông treo mũ bảo hộ lên móc, tháo
giày, cởi nút cổ áo, bước vào dưới vòi sen và bắt đầu thoa xà phòng Lava.
“Con đến đây làm gì vậy?” ông vừa hỏi vừa tẩy rửa mấy vết bẩn đen ngòm
đang bám trên mặt.

“Bố có thể cho con ít xi-măng được không ạ?”

“Không.” Ông trả lời. Một vũng bùn than đang xoay tròn quanh bàn chân

ông. “Con muốn dùng nó làm gì?”

“Chúng con cần xây bệ phóng. Bố xem có còn dư chút xi-măng nào

không ạ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.