NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 193

“Tớ yêu nàng,” tôi nói, “và một ngày nào đó nàng sẽ yêu tớ thôi.”

Roy Lee chùng người xuống sau tay lái, lắc đầu. “Mọi việc không xảy ra

như vậy đâu, nhóc ạ.”

Mấy người đàn ông ngồi ở thềm Big Store vẫy chào chúng tôi. “Những

cậu bé hỏa tiễn!” họ hô to. Mấy tên cầu thủ bóng bầu dục thì đi cả đám
cùng nhau suốt mùa hè, thách thức bất cứ ai dám nhắc đến việc bị đình chỉ
thi đấu của chúng. Bick, anh Jim và mấy tên cục súc còn lại đang tụ tập
trước Club House. Chúng trừng mắt nhìn bọn tôi đi qua nhưng chẳng nói
gì. Chúng tôi ghé qua rước Sherman rồi đi tiếp. O’Dell thì đi bộ xuống
Cape từ Frog Level và đứng đợi sẵn từ lúc nào. Cậu ấy đã gỡ xong cái tổ
ong bắp cày trong lô cốt và dọn dẹp sạch bệ phóng. Chú Dubonnet không
có mặt hôm nay nhưng Jake và Basil thì đã ở đó. “Anh đang chuẩn bị một
bài phóng sự cho các chú mày rồi đấy,” Basil nói. “Hãy chờ xem sức mạnh
của báo chí nhé.”

Chúng tôi nhường quyền châm ngòi cho Jake. Anh vừa cười vừa tháo

chạy vào trong lô cốt, cặp chân dài của anh nhún nhảy. Lần này tôi đã để
dây ngòi dài hơn nên anh kịp chạy vào với Basil và bọn tôi, khum người
xuống dè chừng trong niềm phấn khởi. Chú Dubonnet đã đúng trong việc
đề nghị để thuốc súng khô lâu hơn: Quả tên lửa rời khỏi bệ phóng trong
tiếng xì to nhất từ trước đến nay rồi bay lên gần như ra khỏi tầm mắt. Tôi ra
khỏi lô cốt, ngắm khói cuộn theo đuôi khi nó rơi xuống. Rồi tôi cùng với
mọi người nhảy loạn lên như bị mất tự chủ. Đây là quả tên lửa tốt nhất từ
trước đến nay của chúng tôi. “Nó bay lên cao bao nhiêu nhỉ?” Jake hỏi như
ngừng thở, hứng khởi tựa hồ như anh là một cậu bé hỏa tiễn thực thụ vậy.

“Cao gấp đôi ngọn núi đấy,” Sherman hách dịch trả lời.

Như vậy là cao bao nhiêu? Chúng tôi chẳng ai biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.