NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 209

hình học phẳng nữa chứ. Ta phải cầu nguyện về điều đó nhiều đây.” Cha Bé
Nhỏ kết thúc câu chuyện như vậy.

MỘT BUỔI SÁNG NỌ, Bố ném vài lát bánh mì vào chiếc máy nướng

nằm trên kệ bếp rồi ấn nút và đi pha cà phê. Đến khi ông quay lại thì nút
bấm vẫn nằm ở vị trí đó nhưng chẳng có gì xảy ra. Rồi ông phát hiện ra bộ
phận tỏa nhiệt đã biến mất. Thật ra vì chính tôi đã tháo nó ra để trắc nghiệm
xem hệ thống đánh lửa điện của mình có hoạt động hay không.

Cũng vì kế hoạch này mà O’Dell đã tháo bình ắc qui trong xe tải của bố

cậu ra. Roy Lee chở O’Dell cùng chiếc bình ắc qui đến nhà tôi để tiến hành
trắc nghiệm. Thật tuyệt, nó thực sự hoạt động, sợi dậy của máy nướng bánh
mì đủ nóng để đánh lửa cho phần thuốc súng. Nhưng sau đó thì bọn tôi bị
phân tâm bởi chương trình American Bandstand và Roy Lee lẫn O’Dell
cùng bỏ đi, để lại dây nhợ và bình ắc qui lại trong nhà xe. Đối với Bố tôi thì
ông không có bánh mì nướng. Còn đối với bố của O’Dell thì ngày hôm sau,
chiếc xe tải chở rác của ông sẽ không hoạt động. Điều phiền muộn cùng lúc
đến với cả hai gia đình, và rồi sự việc được truyền đi nhanh chóng qua hàng
rào sau nhà. Chẳng lâu sau, việc gì mất mát xảy ra trong thị trấn đều được
đổ lên đầu “mấy thằng nhóc hỏa tiễn” cả. Một ngày nọ, Mẹ nhận được điện
thoại từ ông Jackson ở trên khu New Camp, ông luôn tự nhận mình là một
thợ săn chuyên nghiệp. “Elsie, bà làm ơn hỏi xem Sonny có nhìn thấy Jesse
hay không?”

Mẹ biết Jesse chính là chú chó săn của ông Jackson. “Để làm quái gì vậy

ông Jackson?”

“Ừ thì tại tôi nghe nói các ông tướng ở Cape Canaveral đang cho mấy

con khỉ lên không gian. Tôi sợ là con bà cũng cho mấy con chó săn già lên
trên đấy thì sao.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.