NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 226

bứt từ cây chổi cũ. “Đây này,” Mẹ nói rồi thọc mạnh vào dung dịch nằm
trong phễu.

“Mẹ!” tôi la lên phản đối và Roy Lee kéo bà tránh xa ra. Lỡ như thứ này

bốc cháy thì Mẹ thậm chí còn không được bảo vệ bởi mấy cái lá chắn chắp
vá của bọn tôi, quá nguy hiểm.

Roy Lee đưa Mẹ về gara còn O’Dell thì cầm cọng rơm làm thay bà. Thật

tuyệt, nó quả là hữu dụng, đám dung dịch đặc sệt từ từ chảy vào trong thân
tên lửa. “Tốt hơn hết là dùng một chiếc que thủy tinh,” Sherman góp ý cho
lần thực hiện sau.

Chỗ dung dịch này chỉ đủ cho một nửa thân tên lửa nên chúng tôi quyết

định làm thêm một ít nữa. Nhưng đó là một quyết định cực kì sai lầm. Do
trong nồi còn một lớp mỏng của dung dịch vừa pha trước đó, nó đã khô và
đọng lại dưới đáy. Rồi trong một tiếng “bốp” vang lên, nó phát nổ.

“Ối da!” Tất cả chúng tôi đều bật lùi lại. Cái nồi bị hất tung lên trời. Một

luồng hơi bốc lên từ đám bọt đang sôi sùng sục mù mịt khắp ngõ sau như
cột khói tín hiệu của thổ dân Da Đỏ.

Lúc đó, một toán công nhân trên đường tới mỏ đi ngang qua tò mò dừng

lại theo dõi. “Chào Elsie,” một trong số họ gọi Mẹ tôi. “Chị đang dạy mấy
đứa trẻ này nấu ăn à?”

Vừa cười hô hố, vài người trong số họ vừa túm tụm tiến đến gần hơn,

trong tay là mấy hộp cơm trưa lỉnh kỉnh, mũ bảo hộ thì quàng sau đầu và
ống quần nhét lùng nhùng trong đôi giày đinh. Tôi nhận ra họ là toán thợ
Bố thuê tạm từ Anawalt để phá nổ một nền đá to vật vã xuất hiện ngay trên
đường vào khu mỏ mới. Họ đang trọ tại một ngôi nhà ở New Camp, một
khu trong thị trấn. “Mấy đứa nhóc chúng mày ngu ngốc thế?” một gã thốt
lên, miếng thuốc lá nhai khá to còn còn căng phồng trong má.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.