NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 232

cốt, tháo banh nó ra, từng miếng từng miếng một bằng những cái móc lốp.

Cả bọn tôi gầm lên và lao về phía chúng.

“Nào, vào đây nào, lũ bé gái thoái hóa kia!” Buck hét lên, mặt đỏ như

gấc.

Dẫu biết rằng chúng tôi chẳng thể nào đánh lại bọn nó, nhưng phải làm

điều gì đó chứ. Tôi lượm một cục đá lên, mấy đứa kia cũng hùa theo như
vậy rồi đồng loạt ném vào chúng. Cuộc tổng tấn công đó hầu hết đều trượt
mục tiêu nhưng ít nhất cũng làm chúng né tránh một cách vất vả. Sau đó
bọn chúng lao vào giáp lá cà, và chúng tôi hiểu như thế là tiêu rồi... Ngay
lúc đó, may mắn thay tiếng còi xe từ chiếc Mercury của Tag Farmer vang
lên, anh đang lái vào bãi than cám. Trong khi cả đám hỏa tiễn chúng tôi và
lũ cầu thủ chết đứng ở đó thì Tag nhàn nhã bước ra khỏi xe, mũ quân cảnh
vắt vẻo sau gáy, anh cất giọng lè nhè hỏi. “Vụ gì đang xảy ra thế, mấy
nhóc?”

“Không có gì cả,” tôi đáp. Tôi không định khai Buck ra, con trai

Coalwood không bao giờ hành xử như vậy cả. “Bọn em chỉ đang định dọn
dẹp căn cứ thôi ạ.”

Tag hất hàm về phía Buck và mấy thằng đồng bọn, tay chúng vẫn còn

nắm chặt nắm đấm với những cái móc lốp. “Bọn nó đang giúp em thật à?”

“Vâng ạ.”

Tag từ tốn bước lại lô cốt, đăm chiêu nhìn vào mấy mảnh ván đã bị giật

tung ra. “Buck?” Giọng anh nhẹ nhàng.

Buck ngoan ngoãn tiến lại phía anh cảnh binh. “Vâng, thưa anh?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.