NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 304

tiếng hú, ăng ẳng cứ loạn cả lên. Điện thoại trong phòng Bố reo vang, rồi
tôi nghe tiếng chân ông giậm xuống sàn. Sau đó ông phóng vội xuống lầu,
tôi còn nghe rõ từng bước chân ông thình thịch ở bậc thang xuống tầng
hầm. Tôi nhìn ra ngoài thấy ông đang khoác vội áo choàng và trên đường
hướng về khu mỏ. Chợt ông dừng lại, ho húng hắng rồi lại bước tiếp.

Cả khu mỏ bừng sáng, những ánh đèn pha chói lọi quét dọc ngang trên

mặt đất. Mọi người bắt đầu đổ ra sân bàn tán qua hàng rào rồi tụm lại thành
từng nhóm, xôn xao. Mẹ xuống nhà, choàng vội áo khoác trong nhà lên
người. Tôi và anh Jim vẫn mặc đồ ngủ, khoác áo choàng vào rồi theo chân
bà ra ngoài sân. Bà Sharitz kể lại sự việc nghe ngóng được cho chúng tôi
biết. Đã có một vụ nổ lớn xảy ra trong hầm mỏ. Đồng nghĩa với việc có
một hoặc nhiều cây cột than đã phát nổ. Tôi nhớ những gì Bố từng nói
trong ngày Chủ nhật hôm ấy rằng năng lượng tích tụ lại trên cột than tạo
bởi hàng tấn đá đè nặng lên chúng. Nhưng ông cũng đã nói cho tôi biết
rằng họ đã tính toán rất kĩ lưỡng nhằm đảm bảo mấy cây cột có thể chịu
được sức nặng đó, chắc chắn đã có sai sót gì rồi. Tôi kéo Mẹ ra một bên,
nói cho bà nghe những gì tôi biết. Bà nhìn tôi chua chát. “Bố con sẽ giải
quyết việc này,” bà nói.

“Nhưng có gì đó không ổn Mẹ ạ. Lẽ ra điều này không nên xảy ra.”

Bà chợt tỏ ra giận dữ và cáu tiết khi phải nói về điều này. “Sonny, mẹ đã

sống cạnh mỏ than suốt cả đời này rồi. Những điều đáng lẽ được thực hiện
và những gì thật sự xảy ra là hai khía cạnh hoàn toàn khác nhau. Con nghĩ
ông nội Poppy phải bị cụt chân à?”

“Nhưng Bố nói rằng tất cả những tính toán đều được thực hiện đúng đắn

cả mà...”

“Thế con nghĩ rằng Wernher von Braun tính toán đúng sao? Mẹ vẫn thấy

mấy quả tên lửa của ông ấy nổ tan tành đấy thôi.” Bà kết luận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.