NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 320

ở sân sau. Phụ nữ và trẻ em được mặc quần áo mới. Những phòng khách
đều sáng lên với những chiếc tivi mới cáu, và những chiếc điện thoại -
được cung cấp từ công ty điện thoại, không phải từ khu mỏ - cũng xuất hiện
trên các bàn nhỏ xinh. Mỗi lần gặp Bố, tôi đều thấy ông trong trạng thái
quay cuồng; nhảy tới nhảy lui trả lời “hắc phôn”, vội vàng chạy lên khu mỏ
vào lúc nửa đêm. Mẹ thì vẫn cặm cụi vẽ vời trong bếp, dường như bà muốn
đem nhà tới bãi biển thì phải.

Cùng thời điểm đó, trong nhà đột nhiên trở nên chộn rộn: những huấn

luyện viên của các trường đại học đến nhà mời Jim gia nhập trường của họ.
Trái với sự lo lắng của Jim, việc đình chỉ thi đấu năm chẳng ảnh hưởng gì
đến danh tiếng của anh ấy cả. Tôi bị đuổi khỏi phòng khách khi mấy người
đó đến nhưng vẫn nghe rõ được tất cả mọi chuyện trong bóng tối từ bậc
thềm phòng thay đồ. “Vì Chúa, anh bình tĩnh đi Homer,” tôi nghe Mẹ bảo
Bố từ trong bếp khi những huấn luyện viên từ Đại học miền Tây Virginia
đến thăm. “Anh sẽ bị vỡ tim mất thôi.”

“Em không thấy ai đang ở trong ngôi nhà này à?” ông hỏi vặn lại. Nói

rồi ông đặt những ly trà thảo mộc ướp lạnh lên đầy khay, vội vã trở ra
phòng khách; lúc đi ngang, ông phát hiện ra tôi và dừng lại. Miệng ông
đang nở nụ cười rất tươi, nhưng khi thấy tôi, nụ cười đột ngột tắt ngấm.
Chắc tôi trông rất buồn bã. “Có chuyện gì với con vậy?” ông cẩn trọng hỏi.

“Điểm số của con không đủ để vào học lớp tích phân.” Tôi nhún vai rồi

kể tóm tắt mọi chuyện vì thấy rằng ông đang nôn nóng muốn trở lại trò
chuyện với mấy vị huấn luyện viên như thế nào.

Ông quan sát tôi. “Để bố hệ thống lại nhé. Con đã đấu tranh cho lớp học

này và cuối cùng là không được tham gia?”

“Hoàn toàn chính xác ạ,” tôi đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.