2. SPUTNIK
KHI TÔI 11 TUỔI thì Đội Trưởng về hưu và Bố lên tiếp quản vị trí của
ông. Nhà của Đội Trưởng, một căn nhà lớn bằng gỗ có cấu trúc giống như
chuồng gia súc và nằm gần nhà than nhất, trở thành nhà của chúng tôi. Tôi
thích lần dọn nhà này, vì đây là lần đầu tiên trong cuộc đời tôi không phải ở
chung phòng với Jim nữa, anh ấy chưa bao giờ tỏ ra thích tôi hay muốn tôi
ở quanh anh. Trong kí ức non nớt của tôi hiện lên rất rõ: anh luôn đổ lỗi
cho sự xung đột căng thẳng giữa Bố và Mẹ lên đầu tôi. Có lẽ cốt lõi của sự
thật cũng đúng với lời buộc tội của anh tôi. Tôi nghe Mẹ kể rằng Bố muốn
con gái, nên khi tôi chào đời Bố đã hoàn toàn thất vọng và nói huỵch toẹt ra
điều đó, và Mẹ đã trả đũa bằng cách đặt tên tôi theo tên của Bố: Homer
Hadley Hickam Con. Tôi cũng chẳng biết sự việc trên có là nguyên nhân
gây ra tất cả những cuộc cãi vã giữa họ về sau hay không, chỉ biết rằng sự
bất mãn của họ đã để lại cho tôi một cái tên thật dài dòng và nặng nề. May
thay rồi Mẹ đặt ngay cho tôi cái tên “Sunny” vì Mẹ bảo tôi là một đứa trẻ
vui vẻ, hạnh phúc. Và từ đó mọi người đều gọi tôi với cái tên này, mặc dù
cô giáo lớp 1 đổi thành một tên gọi nam tính hơn là “Sonny”.
Ông McDuff, thợ mộc của khu mỏ, đóng cho tôi một cái bàn và kệ sách
đặt trong phòng mới của tôi, nơi tôi xếp đầy tiểu thuyết khoa học giả tưởng
và trưng bày những mô hình máy bay. Từ đó tôi luôn có thể ngồi chơi vui
vẻ hàng giờ liền trong căn phòng yêu dấu của mình.
Vào mùa thu năm 1957, sau 9 năm mài đũng quần tại trường Coalwood,
tôi chuyển sang trường cấp 3 của quận mang tên Big Creek nằm bên kia núi
và học hết lớp 12 ở đây. Ngoài việc phải dậy sớm để bắt kịp chuyến xe buýt
đến trường vào lúc 6 giờ 30 phút sáng, còn lại tôi hoàn toàn yêu thích ngôi
trường này. Ở đây tập hợp học sinh từ nhiều thị trấn nhỏ trong quận, và tôi