NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 406

Tôi có thể bóp cậu ta ra bã ấy chứ, nhưng thay vì vậy, tôi lại thở dài, lấy

cuốn sách dạy công thức tích phân ra, trong đó có bảng lô-ga-rít, rồi quay
lại với đống công thức kia. Daisy Mae trườn ra khỏi giường và bò lên đùi
tôi. Nó rúc vào tay tôi, cuộn người lại, thỉnh thoảng thò chân ra khều khều
ngực tôi như muốn nhắc nhở sự có mặt của nó. Quentin đã ngủ gục và
chẳng bao lâu thì ngáy đều. Sau khi tính toán xong, tôi lại vẽ. Mẹ không
còn gọi chúng tôi xuống ăn khuya nữa. Một lúc sau, Quentin tỉnh dậy, vươn
vai ngáp dài rồi lại săm soi thành quả của tôi. Xem xong, cậu ấy cẩn thận
sắp xếp chúng lại cho vuông vức, vỗ vỗ lên mặt giấy rồi nhìn tôi với vẻ
nghiêm trang. “Một thành quả phi thường, Sonny ạ.”

“Thật à?” tôi nói nhỏ, nhưng thật lòng chỉ muốn hét lên thấu trời xanh.

“Tớ nghĩ cái này sẽ là một quả tên lửa tuyệt vời.”

“Đem cho Mẹ xem đi,” tôi bảo. Bố bây giờ vẫn còn ở khu mỏ, và dù sao

đi nữa ông cũng không quan tâm đến những gì bọn tôi làm.

Quentin cùng tôi đem chồng giấy và bản vẽ xuống cho bà xem. Mẹ đang

ngồi bên bàn ăn, nhâm nhi tách cà phê và đọc catalog mới của Sears,
Roebuck. Bà dẹp mọi thứ sang một bên để xem thành quả của bọn tôi.
Trong khi bà đọc thì bụng Quentin sôi lên òng ọc. “Bây giờ thì sao đây các
cậu nhỏ?” Bà nói sau khi xem kĩ càng từng trang phép tính.

“Bọn cháu sẽ chế tạo ra một quả tên lửa tuyệt vời, thưa cô Hickam,”

Quentin đáp.

“Trước khi làm thì ăn khuya nhé?” bà hỏi. “Sườn cốt-lết, đậu nâu, bắp

ngô và bánh qui, được không?”

“Được quá đi chứ ạ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.