NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 416

Quentin và Sherman bận rộn đào bới quả tên lửa, cuối cùng lôi nó ra

khỏi lớp đất bám dính. Quentin nhòm vào bên trong miệng tên lửa rồi thọc
ngón tay vào, móc ra phần cặn nhơm nhớp. “Bị ăn mòn rồi! Tệ hại nhất từ
trước đến nay!”

Phần cổ có đường kính được tôi tính toán rất cẩn thận và chú Caton cùng

đồng nghiệp tỉ mỉ chế tác giờ đây chỉ còn là một hình chữ nhật lõm ghê
tởm. “Nó ăn mòn luôn thanh sắt 1020 rồi, đốt cháy nó như bìa giấy cạc
tông vậy,” tôi kinh ngạc.

“Bọn mình phải tìm cách khống chế chuyện này, nếu không thì nghỉ làm

cho rồi.” Quentin lo ngại nói.

Roy Lee ngắm nhìn những gương mặt thiểu não của hai chúng tôi. “Hai

cậu điên à? Quả tên lửa này vừa bay lên hơn 2.000 mét đấy. Lúc đầu nó có
làm được trò trống gì ngoài chuyện xì hơi và nằm lăn kềnh ra đất đâu.”

Tôi chìa phần đuôi tên lửa về phía cậu ấy. “Nhìn này,” giọng tôi đầy cay

đắng. “Bị ăn mòn này!”

Cậu ấy chồm qua quả tên lửa rồi gõ lên đầu tôi. “Sự ăn mòn xảy ra thì đã

sao nào.”

CÓ NHIỀU NGƯỜI đăng báo tìm mua nhân sâm với giá cao nên lần này

kế hoạch của O’Dell đã thành công mỹ mãn. Bọn tôi kiếm đủ tiền mua 9kg
bột kẽm. Ba tuần sau thì Auk XXIV đã sẵn sàng. Nó giống như Auk XXIII
nhưng dài hơn 30cm, bọn tôi muốn thử xem chiều dài hỏa tiễn có tác động
như thế nào đến độ cao đạt được. Thật ra, tôi chỉ nhồi có 15cm zincoshine.
Một nửa phần trên được nhồi 2/3 lưu huỳnh và 1/3 kẽm, qua thử nghiệm thì
nó sinh ra khói ẩm và cháy chậm. Bọn tôi hy vọng nó sẽ giúp cho việc truy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.