NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 421

Pooky đứng cạnh lô cốt, phủi phủi cái cổ áo dơ bẩn, tay cầm nòng súng.

“Lũ bay bị điên hết rồi phải không?” hắn bảo và phun bã thuốc ra bên cạnh
lô cốt. Hắn giơ súng bắn chỉ thiên một phát. “Nhìn thấy không, tao vừa
phóng lên trời một thứ cao hơn tên lửa của bọn mày đấy.” Nói rồi hắn quan
sát bọn tôi, mắt lác cả ra, còn mặt thì nhăn nhó gượng cười. “Con lão
Homer có tiền để chế tạo tên lửa trong khi những người còn lại trong thị
trấn thì sắp chết đói tới nơi.”

Quentin hú bọn tôi xuống, tôi bỏ mặc Pooky và đến bên cạnh cậu ấy.

Quentin đã đào quả tên lửa lên và đang đứng xem xét phần miệng. Tôi
cũng thò mặt vào. Có những vết lõm nhưng sự ăn mòn đã giảm thiểu đáng
kể. Bọn tôi nhìn nhau, cùng nhăn răng cười. “Vô cùng phi thường,”
Quentin hú lên.

ĐÊM ĐÓ, tôi ngồi trong hội trường nhìn những đôi trai gái lả lướt giữa

điệu nhạc của dạ tiệc Noel. Ban nhạc đến từ Bradshaw thật sống động và
đầy màu sắc. Toàn bộ các nàng đều mặc màu nhạt với những chiếc đầm
sang trọng có váy lót dài mà họ hay mẹ họ may cho. Còn các chàng thì đều
mặc lễ phục và thắt cà-vạt. Chợt một bóng áo hồng xúng xính đầy ren bước
xuống và ngồi cạnh tôi. Ra là Melba June Monroe, học lớp 11, rất xinh xắn.
Nàng nhìn tôi, còn tôi cũng đã thích nàng từ lâu. “Chào anh, Sonny,” nàng
thì thầm. “Người đi cùng em thật chán ngắt, chẳng thấy bóng dáng cậu ấy ở
đâu nữa. Sao một cậu bé tên lửa mạnh mẽ lại đi dự dạ tiệc một mình nhỉ?
Anh muốn nhảy không?”

Dĩ nhiên là tôi muốn, tôi còn muốn đưa nàng về trên băng ghế sau trong

xe Roy Lee nữa kìa. Và rốt cuộc tôi đã thực hiện cả hai. Đúng là niềm tự
hào của Những Cậu Bé Hỏa Tiễn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.