NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 443

thắng tại hội chợ khoa học trôi qua. Họ mở cửa ngay khi bàn chân xinh xắn
của nàng vừa đặt lên bậc thang đầu tiên.

Bố mẹ trở về vào cuối ngày thứ hai sau khi tôi đã ngủ. Vào thứ ba, khi

tôi đi học về thì thấy Mẹ đang đi quanh nhà với nụ cười thỏa mãn trên môi,
còn Bố lui cui trong góc tối đựng đồ đạc cũ dưới tầng hầm, ông đang huýt
gió. Tôi chưa nghe ông huýt gió bao giờ, thậm chí còn không biết ông có
thể làm vậy nữa. “Bố con sẽ nghỉ hưu,” Mẹ đáp khi nghe tôi thắc mắc về
thái độ lạ lùng của Bố. “Ông ấy sẽ kinh doanh bất động sản ở bãi biển
Myrtle. Ngay sau khi con lên đại học vào mùa thu này thì bố mẹ sẽ chuyển
nhà luôn. Bố mẹ đang xem cái gì nên đem đi và cái gì nên bỏ lại.”

Có lẽ Mẹ nhận ra sự nghi ngờ thoáng qua trên mặt tôi nên bà vội vàng

khẳng định. “Bố sẽ làm thật đấy, Sonny. Ông ấy đã chịu đựng quá đủ rồi.
Ông Butler bảo Bố có thể cùng hợp tác.”

Điều này thì có lý. Chú Butler từng là kỹ sư cho công ty, sau đó chú nghỉ

việc và bắt đầu kinh doanh bất động sản ở bãi biển Myrtle. Bố phóng hai
bước một lên bậc thang tầng hầm trong tâm trạng hồ hởi vui tươi mà tôi
chưa từng thấy bao giờ, trừ cái lần mấy huấn luyện viên của miền Tây
Virginia đến chào mời Jim. “Anh không nghĩ mình cần thứ gì dưới đó đâu,”
Bố nói về tầng hầm. “Chúng ta có thể bỏ luôn cái máy giặt. Dù gì Sonny
cũng làm cái nắp sắp bung ra mất rồi. Chúng ta sẽ mua đồ đạc mới.” Và
trong sự ngạc nhiên của tôi, Bố ôm chầm lấy Mẹ.

Tôi xuống hầm trộn thêm một ít chất nổ đẩy. Daisy Mae xuất hiện trên

quầy ngắm nhìn tôi làm việc. Nó bắt đầu khều khều tay tôi. Tôi vô thức
vuốt ve nó nhưng đang quá bận để thật sự quan tâm đến nó. Một lúc sau, nó
thôi không phiền tôi nữa, trèo xuống và đòi ra ngoài. Mừng vì được thoát
khỏi sự phiền toái, tôi mở ngay cửa cho nó đi ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.