NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 45

Roy Lee - cậu bạn gầy gò và có đôi chân dài ngoằng - vừa lên xe từ trạm

kế tiếp, len lỏi dọc theo lối đi và chen vào ngồi phía sau tôi. Trong kí ức tôi,
Roy Lee từng là thằng bạn thân. Hằng ngày, hai thằng qua lại nhà nhau, rủ
rê lên núi chơi trò cao bồi, phi hành gia, cướp biển hay bất cứ thứ gì chúng
tôi có thể tưởng tượng ra. Roy Lee khác biệt và nổi trội nhất trong bọn. Cậu
ấy sở hữu xe hơi riêng, nó là phần đền bù của bảo hiểm sau khi bố Roy tử
nạn trong hầm mỏ. Mẹ Roy vẫn muốn cho cậu ấy ở lại Coalwood nên đã cố
gắng vận động bằng mọi cách để giữ lại căn nhà của công ty. Thật đáng
ngạc nhiên, cuối cùng họ đã được chấp thuận ở lại, có lẽ vì anh của Roy
vẫn còn là thợ mỏ của Coalwood. Roy Lee khá đẹp mã và cậu ấy luôn ý
thức được điều đó. Roy có một mái tóc đen nhánh như than luôn được vuốt
keo rồi chải ngược vểnh ra sau, chúng tôi thường gọi là Đ.V - Đít Vịt. Cậu
chàng hao hao giống Elvis lúc trẻ. Roy Lee luôn cho mình là một chàng sát
gái có hạng, và tôi cũng đồng tình với ý kiến đó do cậu ấy luôn hẹn hò vào
cuối tuần. Việc có xe hơi riêng có lẽ cũng hỗ trợ đắc lực cho món này cũng
nên!

Tôi rất lấy làm hạnh phúc khi có những người bạn như Roy Lee,

Sherman và O’Dell. Từ dạo vào lớp 1, trộn lẫn giữa bọn con trai trong thị
trấn, tôi hiển nhiên được chú ý bởi chức vụ của Bố mình. Trong những bữa
ăn tối, hiệp hội những ông bố thường chỉ ra Homer Hickam là kẻ địch, từ
đó những thằng con trai của họ luôn nảy sinh ý định trả thù. Jim luôn lớn
con hơn những đứa bạn cùng tuổi và quá nổi tiếng với tính khí nóng nảy,
cộc cằn. Vì thế, tôi luôn trở thành mục tiêu dễ dàng hơn của các cuộc phục
kích trong giờ giải lao ở trường hoặc lúc lảng vảng quanh Big Store. Dù
vậy, mỗi khi trở về nhà với mình mẩy máu me, tôi chẳng bao giờ hé nửa lời
với Mẹ rằng ai đã đánh mình và Bố thì không bao giờ biết về chuyện đó.
Những thằng nhóc ở Coalwood chẳng hé răng về điều này. Tôi luôn chống
trả quyết liệt nhằm vào những đứa nhỏ con đứng gần mình nhất và càng
ngày tôi càng tự vệ tốt hơn khi đã đấm vỡ mũi được nhiều đứa khác. Riêng
Roy Lee, Sherman và O’Dell thì chả bao giờ quan tâm Bố tôi là ai. Đối với
họ, chúng tôi chỉ là những đứa trẻ ở Coalwood như nhau mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.