NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 480

Roy Lee đảo mắt một vòng. “Sau cùng thì bố cậu cũng ngừng ho, rồi

chộp lấy ông Bundini và bắt đầu to tiếng. “Đừng chấp thuận, Martin!” Ông
hét toáng lên trong khi chú Dubonnet cười ngặt nghẽo. Chú ấy biết rằng
mình đã nắm chắc chiến thắng trong tay rồi.”

Tôi bực mình, vì mấy quả hỏa tiễn của mình mà Bố phải đầu hàng Liên

minh Công nhân như vậy. “Con đừng lo về điều này, Sonny ạ.” Mẹ bảo.
“Lần này ông ấy cần phải chịu thua thôi.”

“Ông Bundini kéo bố cậu sang một bên rồi bắt đầu thì thầm to nhỏ,” Roy

Lee kể. “Bố cậu lắc đầu nguầy nguậy trong khi ông Bundini thì gật đầu lia
lịa.”

“Hóa ra là mấy người chủ ở Ohio đã kí được thỏa thuận lớn với hãng

General Motors. Họ cần gấp một lượng than lớn. Công nhân từng yêu cầu
được cơm no áo ấm và lần này công ty có thể đáp ứng cho họ. Bố con bị
mắc kẹt ở giữa.” Mẹ thở dài.

Mắt O’Dell mở to vẻ hào hứng. “Sau đó chú Dubonnet hét toáng lên cho

mọi người nghe thấy, “Homer đã chịu kí tên lần này rồi!”“

Mẹ bảo: “Ôi, Bố con phừng lên như lửa đốt! ‘Ông quên đi nhé, John!’

ông tru tréo. ‘Tôi chẳng có kí kết gì ở đây cả!’”

“Chú Dubonnet đã chuẩn bị sẵn mọi biên bản thỏa thuận,” Billy nói với

tôi. “Chú ấy lấy chiếc bìa sơmi kẹp nách, lôi ra một tờ giấy rồi chĩa thẳng
vào mũi bố cậu.”

Mẹ lắc đầu. “John bảo Bố con, ‘Tôi không đưa ra thỏa thuận gì với ông

cả, Homer, nhưng vì Chúa, tôi tin ông. Công ty kí kết bất cứ thứ gì nhưng
sau đó sẽ muốn làm gì thì làm. Nhưng nếu như ông kí tên, tôi biết rằng nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.