NHỮNG CẬU BÉ HỎA TIỄN - Trang 81

Tom tỏ ra thân thiện và tôi hồn nhiên đáp lại. “Vâng, thưa chú, cháu sẽ

làm tiếp.”

“Ừ, được đấy, cố lên nhóc!” Cả đám người đồng thanh khích lệ tôi.

“Thấy chưa. Tất cả những gì nó có thể làm là chế tạo ra một quả bom mà

thôi.” Pooky nói tiếp.

“Dù sao cũng là một quả bom tuyệt vời đấy chứ!” Tom cười. Pooky

đứng lên và len ra khỏi đám đông. Hành động nhục mạ của hắn nhằm vào
tôi đã bị phá sản. Hắn chụp mũ bảo hộ lên đầu, rướn mình về phía tôi, hơi
thở sặc mùi cồn: “Nhà Hickam chúng mày nghĩ rằng mình siêu việt lắm hả,
nhưng này, lũ chúng mày chẳng hơn gì những người khác đâu!”

“Sonny có nói rằng nó khác gì đâu hả, Pooky.” Tom bênh vực tôi. “Sao

mày không thôi đi trước khi mọi việc trở nên rắc rối thêm ra?”

Pooky quay đi, giậm chân lảo đảo trên đôi giày đinh của hắn. Mặt hắn rất

góc cạnh với cái mũi nhọn hoắt và cái cằm hình tam giác lởm chởm râu.
Mặc dù nha sĩ Hale luôn sẵn sàng làm việc nhưng răng của hắn vẫn vàng
khè và sứt mẻ. Giọng hắn luôn mang âm điệu rên rỉ như dây đàn violon lạc
tông. “Tao cho mày biết nhé, bọn tao sẽ đình công. Tên khốn Homer định
bắt chúng tao làm việc kiệt sức đến chết đấy!”

“Tao không tin rằng công việc sẽ giết chết được mày đâu, Pook ạ.” Tom

nhếch mép cười và cả đám công nhân còn lại đồng loạt cười ồ lên.

“Cả lũ chúng mày chết quách hết đi cho rồi!” Pooky lầm bầm. Chắc hắn

định nói ra một cách mạnh bạo nhưng rốt cuộc lại có vẻ yếu ớt. Tôi đột
nhiên cảm thấy tội nghiệp cho hắn. Pooky lại ném cho tôi thêm một cái
nhìn đầy kinh tởm. “Bố mày đã giết chết bố tao,” hắn thốt lên cay đắng,
“tao sẽ không bao giờ bỏ qua đâu!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.