NHỮNG CÂU CHUYỆN HÀI HƯỚC NHẤT - Trang 137

3

Tôi quyết định ra ngoài đi dạo. Các bà mẹ đôi khi cứ thế đấy.

Tôi sẽ đi gặp Riah Devahs. Đó là những gì tôi sẽ làm. Gần đây tôi hơi

bận rộn. Chừng sáu tuần nay tôi đã không gặp ông ấy rồi. Có khi ông ấy
nghĩ tôi quên mất ông ấy rồi cũng nên. Ông ấy là một người rất tuyệt vời,
đúng là Riah Devahs. Ông ấy mặc một cái áo chùng dài màu xanh. Đầu ông
ấy cạo trọc và ông ấy đeo tận mười lăm cái khuyên tai.

Ông ấy không bao giờ rời khỏi túp lều nhỏ bé trong rừng của mình. Ông

ấy chỉ ngồi đó, trên nền đất bẩn với hai chân bắt chéo nhau. – Og. – Ông ấy
lẩm bẩm. – Og. Og. Og. – Ông ấy cứ liên tục nhắc thế trong đầu. Đó là câu
thần chú của ông ấy. Một từ rất đặc biệt. Đó là cách ông ấy di chuyển mọi
thứ.

Tôi không được phép dùng câu thần chú của ông ấy. Mỗi người đều phải

có câu riêng của mình. Rồi một ngày tôi sẽ tìm được câu của mình.

Tôi đi qua những bụi cây. Có thể là có những con chim đang hót nhưng

tôi không nghe thấy gì cả. Tôi cứ thơ thẩn đi còn đầu óc tập trung vào một
việc khác. Lông mu biến mất. Lông mu biến mất. Tôi nhắc đi nhắc lại điều
đó. Rồi tôi dừng lại để kiểm tra. Tôi nhòm vào trong quần bò nhưng đám
lông không hề biến mất. Thậm chí chúng còn mọc nhiều hơn trước nữa. Đời
là thế đấy. Chán thật, đôi khi làm người thật là khổ.

Khi nào có được câu thần chú của riêng mình – câu thần chú của riêng

tôi thôi – thì tôi sẽ có khả năng di chuyển mọi thứ. Riah Devahs nói rằng rồi
sẽ có một ngày ông ấy sẽ cho tôi câu thần chú của mình. – Khi nào đến thời
điểm thích hợp. – Để chờ đến lúc đó tôi vẫn phải dùng câu “Lông mu biến
mất”. Mặc dù nó chẳng có tác dụng gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.