NHỮNG CÂU CHUYỆN HÀI HƯỚC NHẤT - Trang 48

Một số đứa không ưa tôi. Trò đời là thế. Chúng nó bảo tôi tự kiêu, tự

đại. Nhưng tôi cóc cần để ý đến điều chúng nó nói. Chẳng qua chúng nó
ghen vì thua kém tôi. Hơn nữa tôi thuộc diện bảnh trai, đấy cũng là một
nguyên nhân để chúng nó hậm hực với tôi.

Tuần vừa rồi đã xảy ra một điều bất ngờ. Có một đứa được 10 Toán. Đó

là điều chưa hề có - cho đến nay có đứa nào bằng tôi đâu cơ chứ. Tôi bao
giờ cũng là đứa giỏi nhất. Thằng Jerome Dadian đã đuổi kịp tôi. Dứt hoát
thằng ấy giở trò bịp, tôi tin như thế. Mà nhất định chuyện này liên quan tới
cốc kem, không thể khác được. Dứt khoát tôi phải làm cho ra nhẽ xem điều
gì đã xảy ra; đừng có đứa nào hòng đụng đến niềm vinh quang của tôi.

Mọi chuyện đều dính dáng đến cái nhà ông bán kem tên là Peppi. Cái

lão hấp ấy ngày nào cũng đỗ xe kem ngay trước cổng trường. Lão ta bán
các loại kem với nhiều hương vị khác nhau, cũng có thứ tôi chưa nghe tên
bao giờ. lão ta không ưa tôi. Có lần lão quát tôi:

- Này, cậu phải đứng ở cuối hàng, không được chen ngang như thế!

Tôi đáp ngay:

- Ông già ơi, ông hãy lo việc của ông. Bán tôi cốc kem nào!

- Chừng nào cậu không xếp hàng, tôi không bán cho cậu.

Tôi đi một vòng quanh xe, nhưng chẳng có chỗ nào có thể chen vào

hàng được. Tôi tức quá lấy cái đinh trong cặp rạch một vệt rõ dài trên cái xe
cà khổ mà lão vừa mới quét sơn lại. Lão ta nhìn vết xước và rơm rớm nước
mắt rồi bảo tôi:

- Cậu là một đứa trẻ độc ác, hãy chờ đấy, thể nào cũng có ngày cậu gặp

tai họa. Cậu tự cho mình là người khôn ngoan nhưng thể nào cũng có ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.