NHỮNG CÂU CHUYỆN KỲ LẠ NHẤT - Trang 119

- Nhìn đây này. – Nó hét lên. – Đúng là đồ con gái. Yếu như nước vậy.

Bọn con trai quay ra cười cợt với nhau. Sao mà Sally ghét những lần đi xe

buýt này thể không biết. Dường như chặng đường cứ dài vô tận. Qua những
khoảng đất trống không và dọc theo con đường dài lê thê.

Nhưng cuối cùng xe buýt cũng dừng lại ở cổng trang trại và Sally nhảy

xuống. Cô bé không thể nghĩ ra câu gì để nói cả. Dường như không gì có thể
khiến bọn con trai kia im mồm lại được. Chúng cứ nghĩ là mình mạnh mẽ lắm
ấy.

Giá mà cô bé có thể thắng trong một môn ở Mini – Olympicx. Chỉ một thôi

cũng được. Khi đó cô bé có thể ngẫng cao đầu.

Nhưng cô bé biết sẽ chẳng bao giờ có chuyện đó.

- Đó chỉ là vấn đề quan điểm. – Bố nói. – Con sẽ không bao giờ chiến thắng

nếu con cứ nghĩ là mình sẽ thua. Con phải lạc quan lên chứ.

- Con lạc quan đấy chứ. – Sally nói. – Con lạc quan rằng con không giỏi các

môn thể thao.

Cô bé nhấc cái chặn giấy bằng đồng lên và hỏi:

- Con mượn nó được không? Con có một bài trình bày ở lớp. Thầy giáo yêu

cầu nói về một người trong gia đình. Con sẽ nói về cô Esso.

- Không được. – Bố nói. – Con có thể làm mất nó mất.

- Thôi nào. – Mẹ nói. – Cho con mang đi anh. Đó là câu chuyện thú vị. Và

em thích thấy con được điểm cao hơn là con trai đáng ghét kia.

- Cuối cùng bố cũng đồng ý.

- Nhưng đừng để nó ngoài tầm mắt của con đấy. – Bố nói. – Nếu không con

sẽ được ghi vào lịch sử đấy.

2

Sally nhìn xuống cả lớp. Cô bé giơ cao cái chặn giấy bằng đồng trong lòng

bàn tay và nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.