NHỮNG CÂU CHUYỆN KỲ LẠ NHẤT - Trang 20

- Trong đó nhanh lên. – Một giọng nói to vọng qua cửa. – Có năm người

đang xếp hàng đợi bên ngoài đây này. Làm gì trong đó mà lâu thế ? Ấp trứng
chắc.

Chúng tôi mở cửa nhà vệ sinh, mặt đỏ bừng vì xấu hổ và quay trở về chỗ

ngồi. Đây là một cái tàu chợ vì vậy người soát vé liên tục đi lại kiểm tra vé.

- Cậu có bao nhiêu tiền? – Lennie hỏi.

- Không có. – Tôi nói. – Còn cậu?.

- Năm mươi xu. – Cậu ấy nói.

- Cho xem vé nào, các cậu bé. – Một giọng nói to vang lên.

Người soát vé rất cao và trông rất khó tính. Tôi có thể thấy rõ là bà ta rất

quen với việc trị những kể muốn đi tàu mà không muốn trả tiền. Và tôi đã
đúng.

- Tôi biết rõ hai cậu đã trốn trong nhà vệ sinh. – Bà ta nói. – Cách ấy xưa

như trái đất rồi.

Hai chúng tôi đành nở những nụ cười yếu ớt, cố nặn ra một câu chuyện nghe

cho có lý một chút.

Đúng lúc đó thì con tàu chạy rầm rầm vào đường hầm. Cả toa tàu chìm

trong bóng tối. Nói đúng ra thì tôi không nên nói cả toa chìm trong bóng tối.
Vẫn còn hai hàm răng của Lennie đang le lói sáng. Một cái miệng, chỉ một
mình nó thôi đang chập chờn trong bóng tối. Với một nụ cười trông thật ma
quái.

- Chúng cháu không có vé vì… -hàm răng đang lóe sáng ấy cất tiếng.

- Á á á….- Người soát vé hét lên. Bà ta quay ngoắt ra lối đi và mất hút.

Con tàu ra khỏi đường hầm và hàm răng của Lennie trở lại bình thường

trong ánh sáng ban ngày. Những hành khách khác quay lại và nhìn chúng tôi.
Họ không chứng kiến chuyện xảy ra nên rất muốn viết chuyện ầm ĩ vừa rồi là
gìBa mươi giây sau bà soát vé quai lại cùng hai người mặc trang phục ngành
đường sắt. – Trốn vé. – Bà ta nói to. – Và thằng ranh này còn đeo một chiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.