NHỮNG CÂU CHUYỆN KỲ LẠ NHẤT - Trang 208

Tôi quay lại ngay. Tôi rất vui khi được quay lại xe. Tôi không muốn nhìn

thấy ánh mắt của ông già đó. Tôi không muốn nghe thấy tiếng Jason khóc khi
cậu bé biết con chó đã chết.

Sau khoảng mười phút, bố quay lại xe. Bố cầm theo con chó chết. Bố quẳng

cái xác của nó ra đằng sau chiếc xe tải và nổ máy. – Chỉ đường cho bố tới chỗ
bán chó. – Bố nói.

- Không được đâu. – Tôi hét to. – Không còn con chó bắt chuột Mongolian

nào nữa đâu. Đó là con cuối cùng rồi..

- Cứ chỉ đường cho bố. – Bố nói.

Chúng tôi lái xe trong im lặng. Trừ khi tôi phải chỉ là rẽ ở chỗ nào. Tại sao

bố không chịu nghe tôi. Tại sao bố lại quay lại chỗ bán chó chứ. Đúng là điên..

6

Cuối cùng, chúng tôi cũng đến chỗ khu chuồng chó. Lũ chó lại bắt đầu sủa

và tru lên hệt như lúc nãy. Bố thậm chí không thèm đợi người bán chó đi ra. Bố
nhảy xuống khỏi xe tải và chạy đến chỗ cửa.

Tôi thấy cửa mở và bố biến mất vào bên trong.

Có rất nhiều tiếng quát tháo và la hét. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tôi có

nên vào đó và giúp bố không? Đúng lúc đó cánh cửa bật ra và bố tôi xuất hiện.
Bố tức giận nhét cái ví vào túi và đi thẳng đến chỗ cái xe tải cũ của chúng tôi.

Bố đã không mua được con chó mới cho cậu bé Jason. Cậu bé thậm chí

không có cả con chó chết nữa. Cậu bé không có con chó nào cả. Và cậu ấy sẽ
lại không nói nữa.

Cả tôi cũng không nói. Sao bố tôi lại không bình tĩnh, nhẹ nhàng và giàu có

chứ? Sao bố tôi lại không có một cái ví đầy tiền để mua một con chó mới cho
Jason chứ? Tại sao chúng tôi lại cứ phải lái chiếc xe tải cũ rích này mà không
phải là chiếc Marcedes chứ? Tại sao, tại sao, tại sao?

Sau một chặng đường lái xe dài, chúng tôi về đến thị trấn. Bố dừng lại ở

cổng trước.

Nhà Derek.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.