NHỮNG CÂU CHUYỆN KỲ LẠ NHẤT - Trang 214

trông nó không giống như mọi khi lắm.

Tôi bước đi một lúc và cố làm cho mình phấn chấn lên. Tưởng tượng xem

nếu đội Sharks thắng thì sao. Họ chưa bao giờ chiến thắng trong một trận
chung kết cả. Sẽ có lễ ăn mừng thật lớn. Và đến thứ hai, tôi có thể khoe khoang
về chuyện đó ở trường. Tôi sẽ để cho bọn ủng hộ South Warrmambool biết tay.

Mọi thứ đều rất yên tĩnh. Quá yên ắng. Không có tiếng la hét. Không có

tiếng nói tiếng nói chuyện. Không có tiếng nghiến của lốp xe. Không có gì cả.

Ngoại trừ.

Cái gì vậy? Một âm thanh. Một âm thanh rất nhỏ, buồn bã.

Ẳng, ẳng, ẳng.

Một con chó. Tôi nghe thấy tiếng một con chó. Nó đang gặp rắc rối. Tiếng

đó nữa như tiếng sủa, nữa như tiếng kêu đầy đau đớn. Giống như một con thỏ
mắc kẹt trong bẫy ấy.

- Mày ở đâu anh bạn. - Tôi nói. - Tao đến đây.

Nhưng tôi không thấy con chó ở đâu cả. Tôi không thể nói chính xác được

tiếng thút thít kia vọng từ đâu cả. Tôi nhòm xuống dưới gầm chiếc xe hơi. Cả
chiếc xe khác nữa. Tôi tìm trong đám cỏ cao. Tôi ngó qua tường gạch. Tôi
chăm chú nhìn dọc theo con hẻm cạnh cửa hàng tang lễ của Stiff Jones.

Không thấy chó. Không đâu cả.

Tôi biết. Đó có thể là những chiếc thùng rác để dọc hai bên phố. Có thể một

người khó chịu nào đó đã tống con chó nhỏ tội nghiệp ấy vào trong thùng rác.
Ôi, kinh. Tất cả các thùng rác dường như đều đầy chật những thứ hôi thối, bẩn
thiểu. Mỳ ống lạnh cứng. Đầu cá. Những món ăn thừa. Khiếp quá.

Tôi sẽ không bao giờ tìm được con chó nhỏ tội nghiệp mất. - Đốm. - Tôi

nói. - Mày ở đâu?

Ẳng, ẳng, ẳng. Nó ở đâu đó quanh đây. Tôi phải tìm ra nó trước khi nó nghẹt

thở mất.

Đốm ư? Có phải tôi đã gọi nó là đốm không? Tôi không biết tên của con

chó. Tôi thậm chí còn không biết nó không như thể nào nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.