NHỮNG CÂU CHUYỆN KỲ LẠ NHẤT - Trang 217

Đây rồi, nó cũng có trong bức tranh, nó đang bơi.Có khi nó sắp chìm đến nơi,
tôi phải nhanh lên mới được.

Tôi chạy vội đến chỗ cái cống và tì mũi vào cái nắp sắt bên trên để nhìn

xuống. Dưới đó rất tối.

Ẳng, ẳng, ẳng.

Tôi thấy hai đốm sáng nhỏ. Mắt của Đốm. Có tiếng quạt nước. Đốm đang

bơi trong cống. Cố để ngoi đầu lên khỏi mặt nước.

- Chờ đấy, Đốm. - Tôi nói. - Tao đến đây.

Tôi cúi xuống và thò ngón tay qua các thanh sắt trên nắp cống.

Ôi trời, nặng quá. Tôi căng người ra và cố thử lần nữa. Tôi nhìn quanh tìm

xem có ai có thể giúp một tay không.

- Giúp với, giúp tôi với. - Tôi hét to. - Có một con chó bị kẹt dưới cống.

Nhưng không có một ai cả. Không một bóng người.

Ẳng, ẳng, ẳng.

Tôi sẽ phải tự mình làm lấy thôi.

- Kéo, kéo, kéo lên nào. - Tôi tự nói với mình. – Lưng tôi đau nhói. Ôi các

ngón tay của tôi. Như thể chúng sắp rời ra đến nơi rồi. Đúng, đúng rồi. Nó
nhúc nhích rồi. Chầm chậm, chầm chậm từng tí một, tôi cũng kéo được cái nắp
cống sang một bên.

Ẳng, ẳng, gừ. Ôi không, nó sắp chêt đuối rồi.

- Tao đến đây, tao đến đây. – Tôi kéo cái nắp cống lại phía sau và nhoài

người xuống. Đốm đang bơi một cách yếu ớt. Nước đang dồn về. Tôi tóm lâý
nó bằng cái vòng cổ và bắt đầu nhấc nó lên. Mẹ vẫn bảo với tôi rằng nếu tóm
một con chó vào gáy thì sẽ không làm đau nó. Đó chính là cách các con chó
mẹ vẫn cắp con của nó. Tôi hy vọng làm thế là đúng vì Đốm đang kêu ré lên.

Được rồi. Tôi đặt con chó ướt nhoặt lên đường đi và nó rũ người như điên.

Nước bắn đầy cả lên người tôi. Nó là một con chó trắng với những cái đốm
màu đen. Nó có một tai trắng và một tai đen. Giống hệt như con lúc nãy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.