NHỮNG CÂU CHUYỆN KỲ LẠ NHẤT - Trang 267

mặt. Nó sẽ làm thế. Nó sẽ làm thế thật với sự chứng kiến của cả Mekbourne
này.

- Mày thắng rồi. – Tôi yếu ớt nói. – Tao sẽ dẫn mày đi xem Ông già Noel. –

chúng tôi đi lại chỗ thang máy và chen vào cùng với đám đông. Thang máy
dừng lại ở tầng năm và mọi người đều bước ra trừ chúng tôi.

- Tao nghĩ Ông già Noel đang ở vườn trên mái. – Tôi nói.

- Ông ấy ở đó thì tốt. – Robert nói.

- Cửa mở và chúng tôi bước ra ngoài trời đêm. Toàn bộ nơi này đã thay đôi.

Không còn vườn và cũng không có Ông già Noel. Không có tí ánh sáng nào.

- Năm nay trông nó khác quá. – Tôi nói. – Ông già Noel chắc hẳn là ở tầng

khác.

- Anh lừa em. – Nó hét lên. – Anh lừa em. Em sẽ mách mẹ. Em ghét anh.

Anh đã hứa đưa em đi xem Ông già Noel cơ mà.

Nó thật sự rất hỗn xược. Tôi phát ốm lên vì chuyện này rồi. Sao lúc nào tôi

cũng thấy bế tắc vì nó chứ?

- Không có Ông già Noel nào hết. – Tôi buột ra. – Đó chỉ là một ông già ăn

mặc như thế với một bộ râu bằng len và một cái gối nhồi trong áo mà thôi.
Không có Ông già Noel nào hết.

- Có chứ. – Nó hét lên. – Có, có, có. Nó giẫm chân nhảy bình bịch trên sàn.

Rồi nó quay lại và chạy lại chỗ thang máy. Nó nhảy vào trong đúng lúc cửa
đóng lại. Thế là nó đi mất.

Tôi chạy lại chỗ cái cửa đóng kín. Tôi phải tìm nó và phải nhanh lên. Nếu nó

về nhà một mình thì mẹ giết tôi mất. Tôi nhấn vào cái nút trên tường và chờ
đợi. Đúng lúc đó tôi nghe thấy tiếng nói. Một giọng nói cao và rin rít.

- Cứu. – Giọng ấy nói. – Cứu với. Tôi không giữ được lâu thêm nữa.

Tôi nhìn quanh nhưng chẳng thấy ai cả.

- Đây cơ mà. – Giọng rin rít ấy lại vang lên. – Trên chỗ mép tường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.