NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ KHU PHỐ NHỎ VEN SÔNG - Trang 118

Chẳng bao lâu, tôi truy ra đầu đuôi câu chuyện. Người ta đồn rằng lão

Vojtíšek có hai ngôi nhà riêng ở phố František tận phía bên kia sông, còn câu
chuyện mà xưa nay người ta vẫn tin, bảo là lão ở Bruska đều là dối trá cả. À,
ra lão Vojtíšek đã lợi dụng lòng tốt của bà con làng xóm. Mà đâu có phải chỉ
trong chốc lát!

Người ta bực mình với lão. Cả giới đàn ông ở khu phố Malá Strana đều

cảm thấy mình quá dễ dãi, quá nhẹ dạ tin người.

“Đồ xỏ lá!” Một người nói.

“Mà đúng thế”, một người khác phân giải tỉ mỉ hơn, “có ai thấy y đi ăn

mày ngày chủ nhật không nào? Chủ nhật y ngồi nhà: lầu cao cửa rộng, phè
phỡn, thịt quay có người bưng đến tận mồm!”

Các bà phụ nữ hãy còn chưa tin lắm. Họ còn ngờ vực, thấy trên vẻ mặt

của lão Vojtíšek có cái gì chân thực quá, lẽ nào lại làm những điều gian dối
như vậy.

Người ta còn đồn bao nhiêu chuyện khác về lão, đâu lão có hai cô con

gái và cô nào cũng kiêu kỳ. Một cô lấy chồng trung úy, còn cô kia sắp vào
làm trong rạp hát. Tay lúc nào cũng đeo găng và ngày ngày vẫn thường lên
Stromovka dạo mát.

Nghe đến đây, trong đám phụ nữ không còn ai phải ngờ vực nữa, hình

như câu chuyện đã rõ như ban ngày. Và chỉ trong hai mươi bốn tiếng đồng
hồ, cuộc đời của lão Vojtíšek đã hoàn toàn khác trước. Rồi cũng từ giờ phút
ấy, bất cứ nhà nào, hễ thấy lão mò đến cửa là người ta đều khép cửa lại và
bảo với lão: “Bữa nay không có gì ăn cả” hoặc “Bây giờ, thời buổi khó
khăn, chúng tôi nghèo lắm! Ngày hai bữa ăn đậu, làm gì có của thừa, mà
ông thì ăn đâu những thứ ấy!”

Bọn trẻ con khu phố cũng bắt đầu chế nhạo lão; hễ gặp lão, là chúng

nhảy nhót reo hò ầm ĩ:

“Ông chủ nhà! A, ông chủ nhà!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.