NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ KHU PHỐ NHỎ VEN SÔNG - Trang 155

thấy là có chú, chúng con hạnh phúc như thế nào! Chú là niềm vui, là sự che
chở của chúng con ở nhà này.”

Ông già đột ngột đi ra đến tận cửa sổ. Môi ông run run, mắt ông cay

cay rưng rưng. Ông nhìn ra bên ngoài. Ông không trông thấy một cái gì cụ
thể, tất cả mọi thứ đều lấp lánh như những hạt kim cương, tất cả mọi thứ đều
như những con sóng vỗ đến tận cửa sổ ông đứng, tràn đến tận mắt ông. Ôi
biển... biển!

Tôi xin ngừng kể ở đây vì tôi không biết tiếp tục thế nào nữa.

BÌNH SLAVICKÁ dịch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.