NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ KHU PHỐ NHỎ VEN SÔNG - Trang 162

TIỆM CÀ PHÊ BÊN BA BÔNG HUỆ

T

ôi tưởng lúc bấy giờ có thể phát điên lên được. Các mạch máu trong

người tôi lúc ấy đều rạo rực và bồn chồn khắp cơ thể.

Một đêm mùa hè trời ấm áp nhưng tối đen như mực. Bầu không khí

ngột ngạt như chết của những ngày gần đây tụ thành những đám mây đen
sạm. Một luồng gió lốc thổi đêm qua, mang theo khí lạnh, khiến trời nổi cơn
dông lớn, rồi lại mưa như trút nước và cứ thế kéo dài mãi tới đêm khuya.

Tôi ngồi dưới mái hiên lợp ván của tiệm cà phê “Bên ba bông huệ”,

nằm kề bên Cổng Strahov. Tiệm này nhỏ thôi và khách cũng thường chỉ qua
lại ngày chủ nhật, vì vào những buổi chiều này, ngoài cây đàn dương cầm
hoạt động còn có các sĩ quan dự bị và lính tráng cũng đến tham gia khiêu vũ.
Hôm nay đúng vào ngày chủ nhật. Tôi ngồi một mình cạnh chiếc bàn dưới
mái hành lang kề ngay cửa sổ. Tiếng sấm bên ngoài ran lên từng hồi dữ dội,
nước mưa đổ xuống các mái nhà gần như làm vỡ được ngói, rồi lại từ mái
nhà tuôn xuống mặt đất như những mạch suối nhỏ. Tiếng dương cầm trong
phòng chỉ tắt đi một lát vào những lúc giải lao ngắn ngủi, rồi liền sau đó lại
vang lên từng nhịp liên hồi. Chốc chốc, tôi ngoảnh xem các đôi trai gái đang
vui cười và quay tròn trong điệu nhạc, rồi lại nhìn ra vườn, một màu đen dày
đặc. Mỗi lúc có chớp lóe sáng tôi lại trông thấy rõ hơn bức tường bao quanh
khu vườn, và phía cuối hiên, lộ ra những đống xương người trắng hếu.
Trước kia đây là một nghĩa địa nhỏ; tuần lễ vừa qua người ta mới đào lên để
chuyển hài cốt đi nơi khác. Các mô đất lô nhô bên cạnh những nấm mồ cuốc
nham nhở hãy còn há hốc mồm ra như thần đói.

Tôi cố ngồi yên bên cạnh bàn nhưng chỉ được một lát. Thỉnh thoảng tôi

cứ phải nhổm lên, ghé sát người vào ô cửa sổ, nhìn vào gian trong, để có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.